Tưởng đâu nó chết rồi.
Thế mà vẫn đâu đó lồng ngực trái.
Nên mừng hay tủi?
Với ngày này, buổi sáng trời không trong, không nắng rực. Tinh thần anh thì chẳng thoải mái để có thể làm điều đó cho vừa lòng em mà lại đúng như anh mong muốn.
Nhưng mà nó đến, nó đến thật. Cảm giác này, anh nghĩ mình chán.
Thì sao? Thì cứ để nó âm ĩ thế thôi.
Rồi tủi, mừng và tủi cũng hay đi liền với nhau.
Phải không?
25/10 - Câu nói của ngày: lòng trong veo em giữ yên giùm anh !