Màu Trắng không đồng nghĩa với Trong - Veo
Cũng chẳng phải là tựa đề 1 bài hát được khá nhiều ca sĩ cover của Trần Lê Quỳnh.
Nhưng đó là 2 từ tôi nghĩ nhiều trong thời gian gần đây, về tôi, về nghề của tôi và về cảm xúc của tôi.
- Chuyện bắt đầu từ một buổi không - phải - buổi - họp - báo (cái này được những người tổ chức cái buổi đó lặp đi lặp lại khá thường xuyên). Lẽ ra đó là 1 buổi hoàn hảo với ăn, uống, chuyện trò. Và lẽ ra sẽ chẳng có gì đáng phải nói đến nếu không có chuyện xảy ra với tôi vào cuối buổi - không - phải - họp - báo đó.
Một hành động quan tâm đến 1 cái liên quan đến màu trắng khiến tôi thấy bất nhẫn. Cái cảm giác nhục nhã dâng lên đến tột độ, dù bản thân chẳng xa lạ với chuyện như vậy. Tôi nghĩ về cái nghề mình đang làm nhiều hơn, chung quy cũng vì cái cần thiết màu trắng ấy, nhưng với tôi nó không (lẽ ra nên dùng từ chưa) phải là tất cả. Thế mà, những gương mặt, cử chỉ lần lượt trôi qua. Tôi sẽ ghê sợ và khinh bỉ với chính cả mình nếu ai đó nhìn vào, xem tôi như một cá nhân của tập thể ấy. Tôi đem 4 chữ chỉ về nghề để hỏi người anh, để khẳng định lại giá trị của 4 chữ ấy, và biết rằng, vẫn có người không đặt nặng cái màu trắng hình thức ấy.
- Chuyện nối tiếp khi một người hỏi tôi tiếc cái trong veo ấy để làm gì? Thử nhìn mình ở một lứa tuổi khác, gấp 2 hoặc 3 như bây giờ? sẽ ra sao và sẽ như thế nào? Cái Trong - Veo có cần thiết nữa không?
Xét lại cảm xúc của chính bản thân mình, với 1 năm cưu mang và thầm lặng. Tôi trả lời: Cần !
(Ghi chú: cái trong - veo này khác cái của Tư được đề cập blog trước. Cái ở dưới này mới phải).
- Chuyện mới nhất: tôi chăm chú làm check point, đánh giá chất lượng cá nhân cuối năm. Việc này đối với tôi nhẹ như không, chẳng gì là khó khăn hay đáng để tâm nhiều cho lắm, bởi tôi làm việc tại công ty đã hơn 2 năm, làm cũng gần cả chục cái check point (cho mình và cả người khác). Vấn đề nằm ở chỗ mỗi khi đứng trước 1 cuộc tự kiểm nào, tôi vẫn rất thẳng thắn nhìn nhận vấn đề. Tôi chấm mình một con số không quá cao, nhưng không thấp, và tôi thấy nó hợp lý. Tôi làm 1 loáng, chỉ trong vòng 5 phút rồi nộp trở lại. Trong khi nhiều người nghĩ ngợi, bôi xóa, và đánh đi đánh lại nhiều lần mới ra cái giá của mình (tôi tự hỏi, sự cân nhắc ấy đến từ đâu?).
Kết quả là, tự nhiên tôi thấy buồn, thấy tiếc là mình không dối lòng đi đôi chút. Cũng chẳng chết thằng nào. Mà nếu có, chắc tôi cũng không đủ can đảm để tự cho giá mình là 100 (chắc cỡ 99 là cùng, hehe).
>>> Nhưng mà cái này vui, vì thấy, xét ở 1 khía cạnh nào đó, tôi vẫn trong - veo, và cái tôi - trong - veo chưa lụi hẳn.
Entry hoàn thành lúc 13h30 - xung quanh mọi người đang say giấc buổi trưa.
25 nhận xét:
Mỏng manh dể vỡ quá hé. :))
Cái nhìn mới bất cần làm sao, kiểu "tôi coi thường đàn ông" như cô Hà ngày xưa.
Hình đẹp, đặc biệt là người trong ảnh cũng đẹp nữa, sao post ít thế
Cảm ơn anh, lâu rùi mới nghe câu khen thế này. Sẽ cố gắng chỉnh sửa thêm nhiều ảnh (haha) để post lên tiếp.
Dạo này pro nhỉ
^^ vẫn đẹp trai bụ bẫm như xưa. lâu wá rồi k gặp a
hehe. hi`nh xinh xinh
@ Mưa ơi lâu rùi anh cũng ko đi ăn với em. Hehe
@ Nhóc: cái hình đâu thể hiện lên cái sự í
@ Meg: anh ko dám tranh giành chức này của con Hà đâu em.
@ Jule: :D
Hả? Nói cái gì? Nhắc lại coi? Post hình này lên vì hình này đẹp á?
Lạy chúa, chắc entry này HAY HAY HAY lắm đây, hé hé hé
Sao con chua gac chan len ghe???
Hả? Em nhìn lại đi, hình này rất đẹp chứ ko phải đẹp.
Còn nội dung, anh đang suy nghĩ có nên viết hay ko vì sợ làm ảnh hưởng đến sự "đẹp", được định hình sẵn từ mấy ngày nay của entry này.
Bản Sonata đã ghé qua, nhưng chưa chụp hình bạn ạ ! Hehe
Ở Bản Sonata :D
này anh, hôm nào rảnh, kể anh nghe về cái chuyện "màu trắng" í, thật ra thì, có con sâu nó trong nồi canh, tuy nhiên, bỏ qua mấy con sâu, thì mấy cọng cải nó vẫn xanh ơi là xanh.
3 ngày nay coi hình anh H chán chê lên rồi! It's time for viết entry anh ơi!
:)
dao nay thich noi den hai chu TRONG VEO nhi!khkaha.Uh, thi thuong choi voi nguoi trong veo thi han minh cung trong veo teo!ghhahahhaha.
anh Huy: những điều a vừa nói chỉ tóm lại 1 câu: An Ủi Mình! Ka ka ka
Bí có biết là Bí sai rồi ko?
hehheeh, thuong thi cai gi qua sai se thanh dung muh!jhahahah( LY SU CUA BI)
@Boo: Anh vẫn mặc định mình xanh mà em !
@YaibaL: bạn cười gì thế ?
Trong hội họa, trắng - đen không phải là màu. Cưng nhoaaa...cứ trong veo đi, tinh khiết lắm hihii rất hạp với dáng em...
Dung la lý sự. miễn bình luận!
@ Chị Long: hehe, em sẽ cố.
@ Phoi: anh cao hơn mày. :))
Em được có 76 point à, đau đớn quá :((
Đăng nhận xét