Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 8 tháng 3, 2006

Ngay 8 Thang 3




Tình Tự Mùa Xuân


 


Con mong đợi mùa xuân – mùa của an lành hạnh phúc.


Con mong đợi ngày xuân – những ngày ấm nồng trong vòng tay Mẹ


 


Ngày ra đi, ánh mắt của Mẹ dõi theo, là hành trang, là yêu thương, con luôn ấp ủ nơi tim mình, để những ngày xa quê cô độc và lẻ loi, ánh mắt đó là nghị lực cho con tiếp bước trên đường đời.


Để bây giờ, nghe thoáng qua tai câu hát :


Mỗi mùa xuân sang Mẹ tôi già thêm một tuổi …


… lòng con không khỏi ngậm ngùi.


Con biết, tóc Mẹ giờ đã ngã màu, màu trắng của thời gian, của bận tâm cuộc sống, và màu trắng của nỗi mong ngóng con đêm ngày. Con nhớ đến những lần ngồi nhổ tóc sâu cho Mẹ, hạnh phúc lắm và thiêng liêng lắm !


Vậy mà, những lo toan cuộc sống đã cuốn con đi, để có những phút lơ là, con quên mất nơi quê nhà, vẫn còn ánh mắt Mẹ mòn mỏi âm thầm ngóng trông con. Con biết, những cuộc điện thoại ngắn ngủi, những dòng thư tay vội vàng cho Mẹ dù chỉ là đôi phút cũng cho Mẹ ấm lòng. Vậy mà, đôi khi, con quên …


Con quên, để giật mình sáng nay, trời trong và nắng vàng rực rỡ, tiếng chim hót đầu ngày nhắc nhở con về sự trở lại của mùa xuân.


Mẹ ơi, sáng nay xuân về


Mẹ trông ra ngoài sân nắng, Mẹ mong đứa con xa nhà.


Rồi mùa xuân, anh ấy sẽ về


Con sẽ về. Dù thế nào, con sẽ trở về.


Xếp lại hết những lo toan, bộn bề cuộc sống …


… những đau thương, khó nhọc đường đời


Mùa xuân – con về bên Mẹ, về trong vòng tay ấm ấp yêu thương của Mẹ.


Vì con biết, Mẹ là mùa xuân vĩnh cửu của đời con


Những ngày đầu xuân 2006


--------------


 


Ngày hôm nay, ngày 8 tháng 3


Tôi mở lại trang viết này và đau đáu.


Cũng chẳng thể nào nghĩ gì khác hơn ngoài Mẹ trong ngày hôm nay.


 


Bây giờ đau thương …


Bây giờ tức tưởi …


Bây giờ là khôn cùng …


….


Tôi quay về Mẹ


Tôi – Một thằng con bất hiếu !