Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 24 tháng 8, 2006

Mu`a Ve^`




[ Với những lũ mây trời nhởn nhơ ấy ...
Với lũ gió vô tình ngẩn ngơ ấy ... ]

Hình như là ... hình như ... mùa thu

Sài gòn - những sớm trưa chiều tối - những ngày nắng, ngày mưa ... đi về ...

Em nghe không mùa thu ?

Mùa thu - mùa của những ánh vàng của những chiều lộng gió, đã xa rồi vài lần đón đưa, vài lần nhạt nhòa, đọng lại nơi kia một vùng kí ức trắng xóa, chông chênh, đọng lại nơi đây một miền tâm khảm triền miên mông lung ngờ vực, nhiều hoài nghi ngờ vực về đời, cả về mùa ..
Thu - mùa đã nhạt trong tôi tự bao giờ của những ngày hôm qua ... dù đôi khi vẫn biết rằng người đời hay nâng niu khi cho thu thêm chữ yêu chữ tình.

Thu của những ngày qua - là gió, bạn cùng tôi tự gọi và tự hài lòng với cách đặt tên để gọi như thế. Vì gió cuốn lá rơi, cuốn đi mùa đang nhạt xa dần ... Nhưng yêu thương thì còn giăng còn vương đâu đấy.

Và tháng tám ... tháng tám mùa thu ... câu hát khiến tôi nghĩ ngợi về thu lần này ...
Và lại hài lòng với từ gió, gió đang thổi bùng lên những niềm riêng, cảm xúc ngỡ đã nhạt nhòa.

Em nghe đi ... trong lắng sâu nơi hồng trái tim mình ...

Ta xin mùa - hãy thong dong cùng gió
Ta yên lòng - chút ấm áp từ tim
Ta xin người - người đừng phai dấu

Để cho tôi
Mỗi sáng trưa chiều tối - trên con đường tôi - những khi nắng khi mưa đi về - tôi ấp ủ những ngóng/ chờ / đợi tự sâu thẳm lòng mình.

Mùa này - thu có còn nhạt ?

Image
[ mùa thu mong chờ - thu phương ]
( theo y e u c a u cua mr beo )

Thứ Hai, 21 tháng 8, 2006

Tro Ve




Trở về

Lại thong dong qua từng con phố, từng ngã đường quen, khúc quanh co cũ. Thời gian trôi dần, nhưng ký ức sao không khi nào mờ nhạt, vẫn như mới hôm qua thôi, một thời trẻ, thời của hồn nhiên vô tư và mộng mị.

Lại nghe đâu đó trong mình tiếng gọi yêu thương của từng kỷ niệm. Vẫn còn căng tràn nhựa sống như chưa một lần phai dấu trong trí nhớ đang ngày một khô cằn. Nghe trong gió, nghe trong tim, nghe trong tâm thức từng nhịp đập dịu dàng, sống lại một lần tôi của tháng ngày trôi xa chẳng thể nào níu giữ

Tôi muốn đi lại từ đầu
Tôi không cần vội vã về sau

Tôi muốn ...
Tôi không cần ...


Mà thời gian thì ngày một trôi
như nhanh hơn, nên càng hấp tấp hơn ....


Tôi ngồi lại bên đường, để tìm lại tôi của những ngày cũ, đâu khác gì khi trên người tôi vẫn là chiếc áo trắng, trên ngực trái vẫn là chiếc phù hiệu nền trắng chữ đỏ ngày nào. Tôi nhìn khắp cùng, nơi đây ngày xưa, mình đã thế này, mình đã như thế, và tự mĩm cười với mình của khi xưa ấy, không gì phải hối tiếc !

Không gì phải hối tiếc ... cho nên

Cho tôi lại từ đầu ... chưa đi vội về sau

Thời gian đẹp đẽ ấy ...

giờ còn không?

Khi trong tôi như đã xế chiều ... ánh nhìn phản chiếu mọi vật như rã rời mệt mỏi, y như trong tôi một ngày tàn, nắng tắt, gió không mạnh mà thổi bật hồn đi.
Khi trong tôi ... những trắc ẩn ngày mỗi dày hơn và lòng vướng mắc nhiều thêm những hoài nghi, hoang mang đầy bất ổn.

Trở về

Là được vui ... được sống như chính mình mong đợi ... từ lâu lâu rồi .




Thứ Năm, 17 tháng 8, 2006

nghe Mu*A




Tôi nhận được câu hỏi, lòng khấp khởi mừng thầm, hóa ra mình vẫn còn được dành nhiều quan tâm đâu đó, khi xa khi gần.
Hỏi rằng : hạt mưa rơi bao lâu rồi ? dạo này Sài gòn mưa nhiều mà sao chẳng thấy nói về mưa. Hay là hết yêu cảm xúc với mưa rồi ?

Tôi cười ...

Dạo này Sài Gòn mưa nhiều thật, mưa dầm dề, dai dẳng cả ngày, vừa tạnh đấy lại hối hả từng đợt ...
Và thật thà rằng cảm xúc với mưa vẫn trọn vẹn như ngày nào, không chút gì phai nhạt. Vì khi trong cơn mưa, tôi lại được nhìn rõ tôi là tôi với những cảm xúc luôn tươi nguyên và nồng nàn. Vì 2 từ gột xóa tôi vẫn hay dùng và thường dùng như nói về những gì cảm nhận rất đời sau cơn mưa.

Hôm mưa rồi, gặp lại em giữa phố người đông hối hả, em cũng gấp gáp lắm trong dáng hình, một lời chào tôi định bụng nhưng vượt qua, vì cảm thấy thật kịch. Tôi không thể kịch cũng chẳng đóng tuồng với cảm xúc của mình, nên tôi lướt qua, rất nhẹ, rất êm và chậm rãi, không gì vội cũng chẳng gì mất tự nhiên. Nhưng mưa xuống, tôi lạnh. Cái sợ xa xôi kéo đến gần khi tôi phát hiện lòng mình lạnh như mưa đá, dội vào lồng ngực, thoảng chút nhói nơi tim. Tất cả đã qua, cảm xúc cũng không thể nào níu giữ, tôi buồn nhiều khi biết mình chai sạn hơn với đời này. Đó có phải là tôi không - một hạt mưa đã từng thổn thức và vật vờ vô định ?

[

Một lần yêu thương cũ

-
Hạt Mưa Rơi Bao Lâu
-
Khúc Mưa Tháng 6

]


Dạo này Sài Gòn mưa nhiều thật ... cũng có những khi mưa tôi lại muốn bày tỏ những gì chỉ riêng mình ấp ủ, nhưng thôi giấu vào những cảm xúc, cất hết trong giấc mơ, tôi sợ rồi những sẽ chia của tôi bị vấy bẩn bởi những lời nói không lành.
Những tỏ bày ... là đẹp đấy ... là yêu là thương đấy ...
Tôi sẽ không nói nhiều về mưa, mưa đủ đẹp cho lòng tôi cứ thương thương từng cơn nhớ, nhớ dâng tràn như mưa ướt tóc, tràn vai , thấm áo. Tôi thấy tôi đi trong mưa mà hồ hởi quá qua từng con phố, từng ngã ba, ở nơi nào đó biết đâu đang có ai đợi chờ tôi bằng một vòng tay ấm, một lời nhẹ thưa ân cần ... biết đâu ....
Tôi không nói về mưa ... mà tôi nghe. Nghe thử cùng tôi này - giọng mưa dịu dàng lắm, nồng nàn lắm. Nghe thử chưa - cảm xúc của tôi đây này ... là hiện tại đấy ...

Image

Rừng thông xanh rất xanh
Hạt mưa cũng rất xanh
Mùa thu khoác áo mưa xanh mát lạnh
Rừng thông cũng biết em
Hạt mưa cũng biết em
Mùa thu cũng biết em thật nhẹ nhàng

Và mưa rơi cứ rơi
Mùa thu vui vẫn vui
Rừng thông vi vút như
Hát nên lời

Rừng thông nói với anh
Hạt mưa nói với anh
Mùa thu nói với anh
Về nụ cười của em

Mưa xôn xao mái hiên
Mưa long lanh trắng đêm
Vây quanh anh mùa thu dịu êm
Nghe thông reo rất xa
Nghe mưa đi rất xa
Nghe trong em mùa thu bao la

Thứ Tư, 16 tháng 8, 2006

... hoang mang ( cont ) ...




Sáng nay nhận đọc mail của Sếp, tự nhiên trong lòng lại ngổn ngang và hoang mang nhiều đến lạ.

Sự việc không đơn giản như mình nghĩ, càng không êm đẹp như mình mong.



Rối ! Rối quá !


Nhớ ...

Ngày mình quyết định gởi CV xin việc đầu tiên trong đời, một chiều mưa, có trùng hợp không ? Ngày hôm đó sau khi nhận được thông tin của bé Meg, nhacSO đang tuyển người, anh thử apply vào đi, em thấy anh ok mà. Mình vẫn không nghĩ mình sẽ thực hiện. Nhưng trên đường về trời mưa to quá, ghé vào hàng Net quen thuộc, lang thang mãi cũng chán, thế là gõ :

w/w/w/./n/h/a/c/s/o/./n/e/t/

xem thông tin tuyển dụng, rồi cũng bắt đầu làm CV và gởi. Lúc đó, CV làm thế nào nhỉ? Chat với bé Meg, bé nói anh cứ kể hết những ưu điểm của anh, cứ hô hào lên càng nhiều càng tốt. Cuối cùng CV hoàn thành, không hô hào nhiều lắm, chỉ nói lên những gì mình có tham gia, có biết và có kinh nghiệm ...Tựu trung vì 2 chữ "ĐAM MÊ" mà ra tất cả.


Nhớ ...

Bước chân vào 1 tập thể, ai cũng có đam mê cũng hăng say yêu nhạc, vui vui, vì tất cả đều trẻ tuổi, có cả trẻ lòng, ... Mọi việc dần ổn định, nhiều niềm vui lẫn nỗi buồn từ đấy


Nhớ ...

Lần đầu tiên có cảm giác choáng váng mặt mày, ngã xe ngoài đường vì dốc sức hoàn thành kế hoạch cho công việc. Chẳng dám nói với ai vì sợ hiểu lầm là khoe khoang, là chứng tỏ, để sau đó vui cũng chỉ dám vui một mình khi nhận được nhiều lời khen ngợi cho việc mình làm, bởi sợ bị nói mình lại tự cao, tự tôn ...


Nhớ ...

Những bực dọc mà Sếp mang lại, khó chịu rồi bất bình ... để tất cả sau đó là những cảm nhận thêm về cuộc sống của mọi người, để hiểu rõ hơn tính cách của mỗi người và tình cảm đồng nghiệp lại thêm gắn bó.


Bây giờ, đọc mail Sếp, lại thấy sự đời chưa bao giờ giản đơn như mình nghĩ. Không phải ngày 8h đồng hồ, vào vị trí và cố gắng trang Web ngày càng hoàn thiện, hấp dẫn là được. Không phải chỉ cần có đam mê, có lòng yêu nhạc, yêu công việc mình làm là có thể chấp nhận hết được, không phải giản đơn như mình nghĩ là những gì mình cất công bỏ ra sẽ được đền bù xứng đáng ... Không phải .... Không phải ....

Bây giờ, mình sẽ như thế nào đây ? Con đường sắp tới sao mù mờ nhiều vậy? Hay mình lại phải nghĩ tới việc loay hoay cho 1 CV mới ?


Sáng 16/8/2006

 

Thứ Hai, 14 tháng 8, 2006

h.O.a.N.g.M.a.N.g




Tôi biết bạn buồn tối hôm qua.

 

Không biết từ bao giờ, trong tôi hình thành cảm giác sợ về những hoang mang, những nghĩ vẩn cứ âm ĩ trong lòng, cùng những đau đáu cứ ủ hoài trong tim. Là những khi chúng bắt đầu vươn vai, sinh sôi từ những mầm nảy đầu tiên, bản thân ta biết nhưng ta không thể ngăn chặn hay chẳng có cách nào để ta kìm hãm, cứ như thế chúng phát tán, lan rộng, đến một mức độ nào đó ta chỉ còn cách đón nhận và mong chờ một lối thoát kịp thời.

 

Những hoang mang - chúng chưa bao giờ là cần cho đời sống này.

 

Nhưng mặc nhiên, nó vẫn tồn tại và vẫn hay xảy đến cho người sống,  đặc biệt cho những ai yêu thích câu chữ và xử lý ngữ nghĩa. Không may phải không khi cả tôi và bạn đều là những người sống như thế. Bạn nhớ không những lần hoang mang tôi tìm bạn, bạn tìm tôi, những sẽ chia đôi khi là lời nói cần thiết tại một thời điểm kịp thời, không là gì cả, có khi, là những vô ngôn, nhưng bạn, và tôi, sẽ thấy là, chúng thật cần thiết.

 

Những hoang mang - vẫn ngổn ngang và nhiều lắm quanh mình.

 

Ngay lúc này, tôi cũng như bạn, hoang mang, hoang mang về nơi chốn làm việc, về công việc mình đam mê và yêu thích, hoang mang cho chính ngày hôm nay, buồi sáng này, và cả những ngày sau nữa. Còn bạn, bạn đang loay hoay vì một người, một cuộc tình, một nơi chốn yên bình trong tâm trí. Có khi,ngay lúc này, tôi may mắn hơn bạn, tôi vượt qua hoang mang sợ hãi của mình bằng lời nói yêu thương, bằng lời có đôi bền bĩ, Những lời nói tôi cho rằng cần thiết cho những lúc thế này.

Để hiện tại tôi nghĩ đến bạn và biết là bạn không thể có được, vì chính nó đã làm bạn hoang mang.

 

Những hoang mang - cần thiết 1 nơi chốn nghĩ về

 

Bạn có không ? Thôi thì tôi đây, bạn bè đây, hãy nghĩ tới để thấy rằng những nghĩ vẫn cũng chỉ là nhất thời, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết của nó, đứng quá lo lắng và buồn bã, bạn nhé.

 

Bạn nhìn đi - mỗi sớm mai nắng vẫn chan hòa.

 

Sáng 14/8/06. To T To Myself

 

Image

Tặng bạn ca khúc mà chúng tôi đã nghe mỗi khi hoang mang


 

Những sẽ chia cũ :

- Nợ

- thế là Muộn (?)

Thứ Sáu, 11 tháng 8, 2006

the la .... muOn ( ? )


Bạn hỏi về những rối mù trong lòng bằng những gạch đầu dòng vì sao ?

Bạn kể về những cảm xúc mang ý nghĩa của những đáp trả là vì ...

Bạn nói về những yêu thương được khởi nguồn thông qua sự diễn dãi của từng câu chữ


Tôi nghe theo từng con chữ, câu từ lý giải là vì cho những gạch đầu dòng vìsao

Tôi nói theo những cảm xúc tôi có được từ những chuyện trò, giải bày hay chia sẽ

Tôi nghĩ theo cách một người cũng đã từng hoang mang và bấn loạn vì 2 từ "yêu thương"


Và tôi khuyên


Bạn nhìn lại lòng mình theo từng dấu gạch đầu dòng vì sao ?

Bạn yêu theo những cảm xúc chính đáng, thật thà trong những lần đưa đón hay chuyện trò có đôi

Bạn nhớ theo cách hàng đêm bạn mong ngóng hay chờ đợi một hồi âm từ một dòng tin nhắn hay một lời nói mỏng nhẹ như hơi


Người đó là ai ? hãy quyết định để không bao giờ muộn đi bạn nhé !


 


Image 

Tặng bạn ca khúc này :  [ Tinh Khuc Phu Quang - m y  l i n h ]

 

[ To T To Myself ]

Thứ Năm, 10 tháng 8, 2006

may / trang / bay / ve




Những ngày bão ...

Sài gòn nhiều mưa. Từng đợt mưa không mạnh mẽ cũng chẳng vội vàng, cứ rỉ rả, rỉ rả, rơi nhòa trên má, trong mắt, tràn môi và ... căng đầy nỗi nhớ.

Nhớ vương theo từng hàng cây, cho mưa xuống thấm lạnh.

Nhớ leo thang từng bậc thềm dẫn lối, bước tiếp với nỗi hân hoan đợi chờ trong lòng

Là nhớ ... của từng chiều mưa đủ lạnh để cần thiết 1 vòng tay ấm, để thấy rằng mình còn nhớ vì mình đang được đợi chờ ...

 

Sáng nay, trên đường đi quen thuộc, nắng trong, gió nhẹ, chợt thấy ấm lòng cùng một làn mây trắng lững lờ phương xa, cái lạnh đêm qua tan biến, giấc ngủ dài cùng những mộng mị bền bĩ theo từng khuya kết thành niềm tin, niềm tin dặn lòng mình cố gắng, vì đời vẫn thế ... mình chấp nhận, để được nối tiếp những yêu thương, cho dù có mong manh, hay xa xôi một chiều dài tay nhớ ... cho dù mây trắng vẫn còn lửng thửng chưa về ...



Thì đợi !

 

Nơi bao nhiêu thương yêu xa xăm, xa xăm cuối trời

Nơi hương cau đêm đêm bâng khuâng, bâng khuâng ngóng đợi

Nơi trong mơ, trong mơ em đi theo về cùng anh

Như đang bay đang bay vuông khăn lụa Hà Đông



Image 



[ MAY TRANG BAY VE / THANH LAM / DUONG THU ]

Mà lòng anh thương em

Mây trắng bay bay về

Mà lòng anh thương em

Tiếng hát bay bay về 

 

Thứ Tư, 9 tháng 8, 2006

nga`y 8

Image



Anh gọi hôm nay là ngày của em, đơn giản em chào đời vào ngày hôm nay. Có điều nếu em không mãi mê nhiều chuyện mà chào cuộc đời sớm hơn một ngày ( tức là 8/8 ) thì sẽ hợp hơn rất nhiều, em nhỉ?



Dẫu sao, anh cũng thầm cảm ơn ngày này - 9/8 - vì mang lại cho anh một người em biết lắng nghe, quan tâm và chia sẽ ( dù đôi khi vẫn còn nhiêu vô tình và hững hờ em nhỉ ? )



Ngày hôm nay, anh chúc em vui nhiều, khỏe nhiều và 8 nhiều hơn nhé.

Tạm thời trong ngày hôm nay, anh sẽ thích những người .........hô


Tặng em bài hát em thích, anh định thu âm tặng em, mà .... Việt Anh chưa gởi bản phối về kịp cho anh thu nên em nghe tạm Thu Phương nhé.


 


Image

 

Thứ Ba, 8 tháng 8, 2006

bAo nHie^U


Con suối trong
Ngần trong suối nhỏ nhẹ nhàng trôi
Con suối reo mùa xuân thức dậy
Bờ cây rất xanh
Ngàn tia nắng nhỏ nhẹ nhàng soi
Khóm lá reo, mùa xuân đã mỉm cười

Để bên cánh rừng nở một bông hoa trắng ngần

Mây trắng bay
Làn mây trắng nhẹ nhàng lượn bay.
Gió cuốn theo mùa xuân thức dậy .
Và tai lắng nghe
Kìa con chích chòe đậu cành tre,
Tiếng hót vui, mùa xuân đã về rồi,

Trời xuân sáng ngời, giọng chim nghe cao vút .

Em là suối trong ngần, Em là hoa lá mùa xuân,
Em là nắng mai hồng, Em là mây trắng lượn bay .

Ai biết khi nào con suối nhỏ trở thành sông,
Ai đếm cây rừng bao nhiêu lá.
Ai biết mây từ đâu đến mây trở về đâu,
Ai dám đong trời bao nhiêu nắng
.

[ D O T I N H - Q U O C T R U N G - D U O N G T H U ]

Image

Nghe [ thanh lam đố tình ]
Nghe [ hồng nhung đố tình ]

trời bao nhiêu nắng,

rừng bao nhiêu lá

trời bao nhiêu nắng,

rừng bao nhiêu lá

trời bao nhiêu nắng,

rừng bao nhiêu lá

trời bao nhiêu nắng,

rừng bao nhiêu lá