Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2006

Ngan Ngo Toi




Tựa Album sẽ là Ngẩn Ngơ Tôi.


Tôi hay Thôi.


TÔI


 


Uhm, Thì Tôi ngẩn ngơ.


 


Ngẩn ngơ


 


….trước cơn gió đêm thốc mạnh vào lòng. Gió bao nhiêu cho vừa lòng tôi, ,cho vừa những cơn sóng ngầm âm ỉ, luồn lách từng mạch máu, chảy tràn vào tim, tan loãng .


… trước đôi lứa yêu nhau nồng nàn, trước sự chia lìa xa cách giữa đôi người


… sau cơn ngủ dài mê mị, thức giấc ngậm ngùi khi ngoài hiên nắng lóe, và ánh vàng rực rỡ.


… trên đường phố đông nghịt người mà cảm thấy mình đơn độc, lao nhanh trong dòng người cười nói rộn rã, dường trốn tránh  – tránh đi một nỗi hân hoan mà trong lòng hằng ấp ủ.


… trong con hẻm nhỏ in hằn bước chân ai hằng đêm chờ đợi, hằng đêm đi về.


 



 


 


Rồi ánh trăng cũng đang tan dần

Rồi ước mơ cũng đang phai dần

Rồi chúng ta cũng đang xa dần

Còn yêu còn thương vẫn xa


 


Ngẩn ngơ … vì những cảm xúc đôi khi không hiểu nỗi, không giữ nổi cho riêng mình.


 


Còn lại gì sáng mai đây …


 


Bạn ơi, tôi ngẩn ngơ.


Ngẩn ngơ lắm trong đời sống này,  giữa những ngổn ngang cảm xúc, giữa những rộn ràng ưu tư có thật, dù chưa bao giờ, tôi nghĩ mình như thế.


 


Bạn ơi … đêm qua, những lời nói của bạn cứa vào tôi hằn lên những nỗi niềm mà tôi cố giấu, hay cố tình nhấn chìm quên lãng.


Là thật đấy, tôi ngẩn ngơ thế đấy …


Thì sao … ?


Buồn thì sao? Vui thì sao?


 


Mà ngẩn ngơ thì đã sao …….


 


Tựa Album sẽ là Ngẩn Ngơ Tôi .


Tôi chứ không phải Thôi.


 

Thứ Tư, 11 tháng 1, 2006

Ta Say Tro*`i Da^'t Cu`ng Say




Thằng bạn rủ rê : “ Chiều nay nhậu đi mày “


“uh, thì đi”


Đi – để rũ hết bực bội trong lòng


Đi – để xóa tan phiền muộn vướng víu


Đi – một cách chối bỏ


 


“Sao mày ủ dột thế ?”


 Cảm ơn bạn quan tâm, ủ dột. Phải rồi, mình ủ dột. Mà thật ra có chi để hớn hở với đời


“Uống đi mày, nói nhiều quá làm gì.”


“Thằng H mà cũng nhậu với nhẹt tui bây ơi”


 


Đôi khi cũng cần phải vậy. Bạn có biết sự ủ dột của tôi, sự nhậu nhẹt của tôi đến từ đâu không? Từ bạn đấy. Tôi ích kỷ quá, tôi không muốn nghe những thành công của bạn, tôi càng không muốn nghe những dự định tương lai gia đình của bạn. Bạn ơi, tôi không muốn


Mình thất bại, đúng là thất bại. Mọi chuyện.


 


Đêm. Sau một cuộc gọi, cái bực mình như không thuyên giảm mà trở nên nặng nề.


Chẳng cần những quan tâm, chẳng cần chăm sóc hỏi han, thừa thãi.


Tắt máy đi. Lao xe đi.


Lao vào đêm này … bằng đôi mắt trừng không chớp, bằng giọt lệ khô tủi hờn


Lao vào đêm này … bằng đôi tay lạnh cóng mà thân xác thì nghiêng ngã ngã nghiêng


Lao vào đâu đây …. khi xung quanh chỉ toàn là bất ổn ngổn ngang, phiền muộn.


Khóc.


Khóc ư? Đâu phải là khóc, là bụi đấy. Bụi vướng vào mắt, làm căng mắt, làm mắt thấy rõ đời mình, bóng tối phần số mình.


Khóc ư? Đã nhủ là không khóc thì không phải là khóc. Ngậm ngùi thôi … ngậm ngùi cho cái nỗi vui của bạn, cho cái bình yên đời sống nơi bạn.


 


Bóng tối. Trở nên thân quen tự lúc nào? Chẳng biết.


Ta ru ta bóng tối này.


Ta ru ta chết lặng này.


Bất lực.


 


Sáng


Vệ sinh


Ăn mặc


Đi làm


 


Bất ổn, muộn phiền vẫn quanh đây !


 


 


 


 

ANH , EM & DEM




Đôi khi …


Những cảm xúc không thể giữ nổi cho riêng mình


 


ANH


 


Kỉ niệm ùa về. Anh nhớ không ngày cũ …


Chắt chiu, nâng niu từng gói quà cho nhau …


Quan tâm, sẽ chia những lời động viên chân thành …


Bây giờ … trở thành kỉ niệm.


Vui biết mấy khi một lần trong đời có những kỉ niệm thật êm, thật đẹp.


Không nhuốm màu bội bạc, không giả dối lừa nhau …


Và …


Cũng chỉ có thế.


Cảm ơn ANH vì những sẽ chia hôm qua, những sẽ chia hôm nay , và còn mai sau … ?


Nhưng là sự thật đấy :


… những vết nứt rạn thành hai đầu nỗi nhớ … em & anh …


 


EM


 


Những yêu thương cố công góp nhặt … có còn cần thiết


Ánh mắt ấy, nụ cười ấy, sao quên ?


Có khi những chuyện xem ra quá nhỏ nhoi hóa ra lại lớn lao không thể ngờ


Có ai biết trước ?


Không ai.


Nhiều lúc, hình như đang cố níu kéo một điều gì đó không thật, để từng đêm về mỏi mắt cùng đêm


Nhiều lúc, muốn ánh mắt ấy, nụ cười ấy không hiện hữu đời thường


Để tim an lành, để tình vẹn nguyên


EM có còn hiền xinh như thế !


 


ĐÊM


 


Mỏi mắt cùng đêm


Bao đêm rồi nhỉ? Giấc ngủ dường như bị quên lãng .


Trằn trọc


Gió đêm lạnh thật. Cái lạnh nhắc nhở về một đêm cũng lạnh như thế trong đời. Buồn cười !


Ngày xưa, ngày đó, mình hãy còn trẻ con.


Trẻ con để thấy là cuộc đời này không yên bình lặng lẽ, không phải vô tư hồn nhiên là được.


Yêu. Thì yêu. Nhưng yêu có khác với thương?


Bao lần thoảng qua trong đời, để hằn sâu trong lòng nỗi nhớ.


Đêm, không yên bình như tưởng tượng


Dậy sóng.


Nôn nao và khó tả, nghĩ đến ANH, thèm có EM, và thương thân.


Bất ổn trong cuộc đời, có chán chường chưa?


Hay lại thêm những lần thiêu thân tự hủy?


Đêm tan và ngày lên … sự sáng suốt bao giờ ngự trị mãi trong đời ?