Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2011

Em trong mắt tôi



Ám ảnh đến tận giờ là giọng cảm ơn nghèn nghẹn của em khi tôi ôm em thật chặt. Những khi quá đầy tình cảm, tôi thường lúng túng bày tỏ. Tôi nhớ mình đã nói "Em thành công rồi".




Lời nói đó chất chứa nhiều tình cảm, quan tâm và cả lo lắng. Tối 14/12, tôi ngồi cùng bàn với anh Quang Huy Wepro và nói: áp lực lớn nhất của em nó là làm sao chứng tỏ khả năng sáng tạo. Người ta quen sự hoàn hảo và ấn tượng của mỗi tiết mục mà em xuất hiện, nên khi xâu chuỗi lại trong cùng một chương trình là điều hết sức khó khăn. Làm sao để khán giả bị lôi cuốn vào không gian mà chỉ duy nhất mình em làm tâm điểm không dễ.

Em làm được ! Tôi nể phục sức lao động sáng tạo không nói nên lời.




Khi chiếc phi thuyền từ từ hạ xuống sân khấu Lan Anh, khi miệng tôi hu hét cùng vô vàn người xung quanh, khi ánh sáng lấp lánh của phi thuyền, của bộ đồ sắt em mặc chiếu thẳng vào mắt tôi..., nước mắt đã chảy. Chẳng ngần ngại gì phải giấu tình cảm này. Và khi em lướt trên vai của các vũ công, tôi nhìn thấy được thành quả của cả một chặng đường - một khoảng thời gian cực kỳ dài mệt nhọc chứ không phải gói gọn trong 2 tháng làm show.

Cảm xúc đến lần hai khi em hát bài "Giấc mơ chỉ là giấc mơ". Rất tự nhiên, mọi người hát theo em. Mọi người ở đây không chỉ là Fan của em đứng vây quanh khán đài. Tôi thấy có những khách mời, có tôi, có bạn bè tôi và cả những nghệ sĩ nổi tiếng nhép miệng theo em. Họ quý em, họ thích vũ đạo của em. Họ còn nghe em hát, nằm lòng những bản hit của em.




Rồi cảm xúc dâng thành cao trào. Khi gương mặt có chút bơ phờ mệt mỏi vì tập luyện của em xuất hiện trên clip và chia sẻ nỗi lòng, tôi nhận được tin nhắn "em bị xúc động" từ một người em khác mà tôi quý như với em. Đồng cảm lắm vì lúc đó tôi cũng nghẹn. Không phải lần đầu nghe những nỗi niềm này, nhưng cách mà em trải lòng với số đông sao thấy thương quá. Nó thật như con người, như những gì tôi đã tận mắt thấy. Không sáo ngữ. Không điêu ngoa.

Những gì đã diễn ra trong tối 15/12 chắc còn ám ảnh tôi một thời gian nữa. Không dễ gì qua được, bởi phải nhìn thấy em những ngày đau khổ, lúc em vui hay buồn, hay khi em tự hỏi "anh biết khán giả giờ đang cần cái gì không?" thì mới cảm nhận hết được cái trọn vẹn cảm xúc khi ngồi giữa muôn ngàn con người hô vang lên "Hồ Ngọc Hà" tại sân khấu Lan Anh. Thành quả này xứng đáng tặng cho ai luôn mang cái tâm ác trong người, nhìn em bằng con mắt hằn học và ganh ghét. Nhìn vào để họ tự nhìn lại mình.

Câu trả lời của em , vì thế, cũng thật xứng đáng !




Bạn bè, người thân, khán giả dành tình cảm cho em nhiều lắm sau show diễn này. Với tôi, sự thành công này còn có ý nghĩa lớn lao hơn.


Tôi thêm vững tin vào khả năng lao động nghệ thuật của em - mà từ đó tôi thấy thật quý những giờ phút trăn trở trên mỗi bài viết về em. Những bài báo ấy - tôi nâng niu và coi như những giá trị trong nghề.

K.H.

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

Bạn hoàn hảo trong mắt tôi !

Cuộc chơi đã khép màn ! Tôi mừng vì biết sẽ không phải thấy ánh mắt buồn sâu, thấy dáng đi tấp tới và vẻ mệt nhoài nơi bạn. Tôi thật sự mừng vì bạn đã đi đến cuối con đường, quá nhiều hố sâu, gai nhọn.

Chúng đâm bạn bật máu.

Lần đầu tôi nghe bạn khóc. Qua phone, tôi mường tượng được bạn não nề đến cỡ nào. Tôi thương vì điều đó. Tôi từng rơi vào trạng thái dồn nén, ẩn ức đến muốn nổ tung nên tôi hiểu cảm giác của bạn. Cái buổi sáng bạn nói muốn "té ngang", tôi phải suy nghĩ rất nhiều. Tôi biết, ý kiến của bản thân mình góp phần lớn cho quyết định của bạn. Dằn lòng, tôi khuyên bạn đi tiếp. Dù với thực tâm, tôi muốn bạn yên ổn. Tôi muốn bạn dừng. Tôi muốn thấy vẻ liến thoắng, hồn nhiên hơn là sự bực dọc, cay cú.

Bạn đã làm được. Tôi nể phục sự cầu tiến và cái ý chí cao ngạo nơi bạn. Bạn nói "Tôi sẽ làm được cho Huy thấy" và hơn bao giờ hết, gần 4 năm quen và thân nhau,  tôi tin bạn tuyệt đối. Tôi tin, cái thế bị dồn đến đường cùng sẽ làm người ta phát hỏa.

Một cách tự nhiên, tôi đã rơi nước mắt khi được nhìn bạn hát nhiều như thế. Cuối cùng thì, mọi nỗ lực đã thành công. Có trễ muộn nhưng bạn làm được, bạn chứng tỏ được cho mọi người và cho tôi thấy là bạn làm được. Tôi quý từng tiếng vỗ tay trong đêm thi cuối, mỗi khi bạn buông hết chữ trong một câu. Nó lớn lao hơn giá trị của sự khen ngợi. Nó mang tính công nhận và vực dậy tinh thần cho một con người.

"Hãy nghe tôi hát đi. Nếu Huy chê, tôi sẽ từ chối. Nói thật đấy".

Một phần lỗi do tôi đã ậm ừ để bạn tự quyết. Nhưng bạn biết không, nếu cho trở lại, tôi vẫn kiên quyết bảo bạn đi thi.

Bởi những sóng gió vừa qua chả là gì so với nghị lực bạn đang có để chịu đựng trong cuộc đời này. Tôi thấy mình may mắn khi là nơi để bạn trút chia sẻ về mọi sự của cuộc đời. Sóng gió này, bạn đã vượt qua. Thì, những cái khác bạn đang gánh gồng, bạn cũng sẽ qua.

Tôi tin thế !

Thương bạn.

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

Cặp đôi hoàn hảo - Bán kết

Dù bạn cứ bảo luôn miệng, tuần này may mà còn lọt vào trong, mình vẫn tin bạn vẫn là người được khán giả bầu chọn nhiều nhất. Chúc mừng bạn ! Mỗi lần bạn xuất hiện là hớp hồn vì nhan sắc ngay. Đó là sự thật !
Bạn hát không hay. Không có gì bàn cãi. Nhưng bạn biết diễn hết mình. Màn thả gối lết đất này đã làm trày trụa và bầm tím. Mấy ai biết đâu nhỉ?
Mái tóc này làm Mr.Đàm trông thật MAN và đẹp.
Đoan Trang - Trấn Thành luôn giữ phong độ. Theo tôi, đây là Cặp Đôi Hoàn Hảo của mùa giải đầu tiên.
Đánh giá cao sự quyết tâm một cách quyết liệt của Đoan Trang.
Thích những tiết mục có khả năng gây xúc động như tiết mục Cơn Gió Lạ.
Hồ Trung Dũng đẹp trai !

CK Spring Summer 2012








[ thời trang ]

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

Hời hợt

Sáng nay, tôi duyệt một chùm ảnh mà lòng buồn vô hạn.

Lẽ ra tôi đã có mặt ở buổi tiệc ấy.

Quý em mấy nhưng cũng đành cáo lỗi cùng em. Chúc mừng sinh nhật em ngày hôm nay 25/11.

Phải có một lần như thế để người ta sống lễ độ với nhau hơn. Ai đó có thể phủ nhận giá trị lợi ích mà người khác mang tới cho mình, nhưng người đó bắt buộc không được mù quáng trước tính cách hời hợt của bản thân. Bởi nó chắc chắn sẽ làm phát sinh mâu thuẫn.

Tôi có cuộc nói chuyện dài dòng, kể lể tối hôm qua, dù chẳng biết để làm gì. Đây không phải xuất phát từ ý muốn tìm cách giải quyết, bởi thật ra chẳng có gì để giải quyết. Cũng chẳng phải cái buồn thở than. Cái hời hợt này đã thành cố hữu.

Sau khi dài dòng, tôi nghiệm ra cũng vì mình cố hữu.

Tôi có một quy tắc. Mọi cuộc hẹn phải rõ ràng, rành mạch để tôi chủ động cuộc đời tôi. Bạn có thể trễ nãi, nhưng hãy cho tôi con số bạn sẽ trễ, tôi có thể tính toán những gì mình nên làm trong khoảng thời gian chờ đợi. Đừng báo tin hẹn nửa vời. Tôi không bao giờ muốn để mình rơi vào thế bị động.

Không chỉ là tính cách, cách hành xử còn nói lên mức độ coi trọng với người khác. Tôi chưa bao giờ kể công mình đã mang lại lợi ích gì cho bạn, thì bạn cũng đừng nên đánh giá vì bạn thân hơn, vì bạn quan trọng hơn nên không cần những lễ nghi rườm rà. Việc đó không mất thời gian cho bạn, nhưng nói lên mức độ chuyên nghiệp và cách hành xử tử tế của bạn.

Và tôi cần cũng như sẽ chỉ làm việc với những người xứng đáng được tôi coi trọng.

Tôi biết mình buông lơi mối quan hệ này, tôi sẽ thấy rất phiền lòng. Phiền cả trong tình cảm và công việc. Vài lần tôi đã cố gắng dứt nhưng không thành vì quý em.

Lần này, ngoài cái phiền, tôi còn buồn. Vì tôi quý e, và tính chất đặc biệt của cuộc hẹn tối qua.


25/11/2011

Thanh Bùi hoàn tất giấc mơ hát trên quê hương

Sau 2 năm ấp ủ và thực hiện, album hát tiếng Việt đầu tay của ca sĩ Việt kiều Australia ra đời, kết lại giấc mơ về tâm huyết với nghề hát, và cao hơn là tấm lòng với quê hương.

Đầu năm 2010, cái tên Thanh Bùi gây xôn xao làng nhạc với bài hát nhạc phim trữ tình Lặng thầm một tình yêu (xem clip). Những mini show của anh cũng hút khách không kém khi khán giả biết đến anh với thành tích lọt vào top 8 Australia Idol 2008.

Thanh Bùi tên thật là Bùi Vui Thanh, sinh năm 1983, sống cùng bố mẹ tại thành phố Melbourne (Australia). Ngay từ nhỏ, Thanh đã có năng khiếu âm nhạc và rất nhạy cảm với nhạc điệu. Vì vậy, song song với việc học văn hóa, Thanh được bố mẹ cho đi học thêm âm nhạc. Niềm say mê đó thôi thúc chàng ca sĩ trở về và hát trên quê hương.




Thành công tại Australia và nhiều nơi trên thế giới, nhưng Thanh Bùi không dễ dàng chinh phục được khán giả quê hương. Do sống ở nước ngoài từ nhỏ, anh phát âm tiếng Việt không rõ. "Thanh muốn album đầu tay của mình ở quê nhà phải hát bằng tiếng mẹ đẻ. Có chút khó khăn đấy, nhưng không sao... Thanh sẽ gắng", nam ca sĩ chia sẻ trong một lần hát ở phòng trà TP HCM.

Album "Tìm về dấu yêu" hoàn thành, kết lại giấc mơ 28 năm được hát trên quê hương. Mỗi bài hát mà Thanh Bùi sáng tác tái hiện cuộc sống của chính anh. Trong đó có hình ảnh chàng ca sĩ từng trải trong Đừng quay bước đi, hay chân thành, sâu lắng với Giữ lấy tháng năm, có một Thanh Bùi quen thuộc của Lặng thầm một tình yêu và cả một Thanh Bùi hoang mang tự vấn bước đường trở về sẽ như thế nào trong Đường về xa xôi... Tất cả được thể hiện bằng tiếng Việt.




"Mình có được đón nhận không? Mình sẽ thế nào và ra sao trong làng giải trí? Ít nhất một lần, người ca sĩ nào cũng tự hỏi bản thân như thế. Và bạn cũng phải tự nhận ra đâu là đam mê đích thực của mình trong cuộc sống", Thanh Bùi chia sẻ.

Chàng trai 28 tuổi đưa ra câu trả lời, âm nhạc và quê hương Việt Nam là hai niềm yêu thương cháy bỏng nhất. "Tôi đã đi qua những chặng đường tuyệt vời và chắc chắn rằng tôi sẽ bước tiếp con đường này".
Ba mẹ Thanh Bùi (phải) từ Australia bay về Việt Nam ủng hộ anh trong ngày ra mắt CD.
Ba mẹ Thanh Bùi (phải) từ Australia bay về Việt Nam ủng hộ con trai trong ngày ra mắt CD. Với vốn tiếng Việt ít ỏi, nam ca sĩ lúng túng cảm ơn đấng sinh thành trên sân khấu và kết lại bằng câu nói 'I love you'.

Trong lựa chọn đó, Thanh Bùi may mắn được sự hỗ trợ từ gia đình, bạn bè và nghệ sĩ. Ba mẹ anh từ Australia về Việt Nam để dự buổi ra mắt CD đầu tay tại quê nhà của con trai. Nhạc sĩ Dương Khắc Linh cộng tác tích cực với anh ngay từ những ngày đầu về nước. Và cả hai nữ ca sĩ hàng đầu của làng nhạc trong nước dành cho anh những lời khen có cánh.

"Trong sự nghiệp của mình, tôi thấy thỏa mãn khi được làm việc với những người giàu năng lượng và không ngừng sáng tạo. Một trong số đó là Thanh Bùi", ca sĩ Hồng Nhung khen ngợi.

Còn Hồ Ngọc Hà cho rằng, cô may mắn khi là nữ ca sĩ đầu tiên song ca cùng Thanh Bùi. Ngoài bài hát Lặng thầm một tình yêu thành công 2 năm qua, họ vừa trình làng bài hát mới Một phút giây khác (xem clip), cũng được hâm mộ không kém. Nữ ca sĩ còn tin tưởng mời Thanh Bùi phụ trách phần biên tập ca khúc cho live concert của cô trong tháng 12.

"Thanh Bùi làm việc không mệt mỏi. Sự trùng hợp về tính cách và đam mê âm nhạc gắn chặt chúng tôi với nhau", Hồ Ngọc Hà nói.



Những khích lệ của đồng nghiệp cùng khán giả là động lực khiến Thanh Bùi vừa phát hành album đầu tay đã bắt tay ngay vào các dự án tiếp theo. Gần nhất sẽ là single "Sống trọn cho nhau" và video clip "Đừng quay bước đi", thực hiện chung với Hồng Nhung.
"Giấc mơ đã thành hiện thực. Tôi thấy hạnh phúc khi thực hiện được điều mình mong muốn từ bấy lâu. Tôi tin, những sản phẩm làm từ con tim, từ cảm xúc chân thành sẽ bắt nhịp được với người hâm mộ", Thanh Bùi tỏ lòng.

Kiến Huy

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Vòng Tròn của Nhung


Khi Nhung vẽ vòng tròn.

Tôi luôn tin tưởng mỗi khi Nhung bắt đầu tung tin về một dự án nào đó. Không ít thì nhiều, sản phẩm đó sẽ tạo ấn tượng, tạo nên nét thú vị. Để riêng tôi, khi tiếp nhận, ít nhất một lần phải gật gù "Nhung mà !".

Nhung đã vẽ xong vòng tròn. Một cuộc lột xác dữ dội. Ngay khi Nhung gọi điện và nói "chị chắc chắn em sẽ bất ngờ. Đến chị khi nhìn thấy mà còn phải giật mình". Tôi đoán trước sẽ có một cú sốc. Sốc cho số đông khán giả, những người luôn nhìn và soi nghệ sĩ ở con mắt ra chừng vô cảm. Còn với những người yêu mến chị, sốc mấy thì cũng tìm được lý do giải thích cho chị.

Chị làm tôi giật mình thật. Tôi đã không tin người phụ nữ 40 tuổi lại chấp nhận để hình ảnh mình bị nhào nặn như thế? Trước những "mỹ từ" người ta dùng rất thản nhiên, tôi cười !

Người ta nhận xét, dùng từ mô tả đâu có sai !
Tôi im lặng và tiếp tục chờ đợi. Tôi tin vào dự cảm, nếu hình ảnh không ổn thì âm nhạc sẽ ổn.

Đó là sự chờ đợi không uổng phí. Tôi nhớ cảm giác lần đầu được xem trailer giới thiệu trên kênh MTV, thể loại nhạc điện tử mà anh Võ Thiện Thanh làm ra khiến tôi rợn người. Và cả lời hát nữa. Lùng sục thật lâu trên mạng, tôi không sao tìm được bản mp3 thường tràn lan trên mạng như các bài hát khác. Tôi bất ngờ, bởi khá lâu, tôi ít khi buộc mình phải lùng sục như thế.


Vòng tròn nói về sự hiển nhiên vô thường của đời sống. Với tôi lại là một cuộc tái sinh đầy sáng tạo. 
Khi Nhung hát nhạc dance, chất dance đó tất nhiên sẽ khác Thu Minh hay Hồ Ngọc Hà.

Đây không phải là cuộc so sánh, mà là sự bày biện những món ăn tinh thần khác nhau. Vấn đề là bạn hãy chọn.

Tôi chọn Vòng tròn, như từng mê tít Thiên Đàng, hay ngất ngây với Xin hãy thứ tha. Có thể nghe Ngao Du hay Sài Gòn để thấy Nhung không già cỗi (hay là chưa bao giờ già cỗi). Nghe Vòng tròn để vẫn an lòng, Nhung vẫn là Nhung với những trải nghiệm tinh tế. Bởi, album mất gần mấy năm để có bản master cuối cùng. Công lớn thuộc về Quốc Trung. Khi những bản mix của anh đậm hơi hướng world music trên nền dance rộn rã. Cách hát của Nhung cũng thảnh thơi, đơn giản như những lần phối hợp với anh. Có vài ngúng ngoảy, điệu đàng trong Nghịch nắng và Bống Bống Bang Bang mà tôi không thích. Không thích bởi không phù hợp với cảm thụ của tôi lúc này..

Hình ảnh trong album cũng không "mạo hiểm" như trong clip.



Về những người chờ cùng tôi.
Chúng tôi chọn cách nhìn từ xa để giữ mãi hình ảnh đẹp đã họa lên từ Bống. Theo năm tháng, Bống khác đi còn chúng tôi giữ niềm yêu thích cố hữu. Đó là điều đáng trọng, bởi cần có một niềm tin vững vàng đến mức nào, bạn mới có thể mãi hoài niệm và mãi nâng niu như thế.

Tôi và một số bạn bè tôi làm được !

Tôi hiểu điều đó bởi những lúc như lúc này, chúng tôi đang sôi nổi bàn tán về Vòng Tròn.

Người nghệ sĩ - theo tôi - cần có những tấm lòng cố hữu như thế.

Thật lòng, tôi quý cách chúng tôi í ới nhau, nhắc nhở nhau về mỗi lẫn Nhung vẽ vòng tròn !

Đỉnh Yên - 24/11/2011.

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

Không chỉ là chiếc ví hay Truyền thông hay thật !

Chuyện một phóng viên bị mất tiền trong cuộc họp báo của  nam ca sĩ Chế Linh xôn xao hơn cả chuyện cuộc họp đó không có giấy phép. Mọi người bàn tán xôn xao, có điều tìm mỏi mắt không một lời nào trong số đó chỉ cách em nó tìm lại được tiền.

Đáng thương hơn, những bàn tán đó có cả vài móc ngoáy, cạnh khóe. Có đứa còn ngu ngốc: "Ủa? tờ báo điện tử trả nhuận bút bằng đô la hả?" Sự ngây thơ cần đặt đúng chỗ một cách có đầu óc. Còn không, im mồm là cách cho thấy sự ngây thơ giả tạo dễ chấp nhận nhất.

Số tiền bị mất không lớn, nó chỉ bỗng dưng lớn dưới những con mắt soi mói tầm thường.

Chưa hết, những đồn thổi còn ảnh hưởng đến một phóng viên báo khác khi bị nghi ngờ là kẻ cắp. Bằng cớ chưa xác thực đã hò hê nhau bàn tán. Không ai gọi trực tiếp cô bé ra đối chất, không ai cố xác minh dùm người mờ mờ trong ảnh có phải nghi phạm hay không?

Giá trị của truyền thông nằm ở đâu sau những đồn thổi, à ơi chí chóe nhau như thế?

Nhờ buổi họp báo không phép của Chế Linh lại ngẫm được nhiều điều về nghề.

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Tôi 30 nhìn lại tôi 25 !

Năm 25 tuổi, tôi đã viết như thế: 

Năm nay tôi 25 tuổi. Có nghĩa là trước đây 25 năm tôi vẫn còn nằm trong bụng mẹ. Mỗi khi đi đâu, mẹ mang tôi đi. Tôi chưa biết khóc. Một đứa trẻ khi nằm trong bụng mẹ chắc chắn là không biết khóc. Tôi muốn các bạn tưởng tượng điều này. Lúc đó chúng ta như thế nào nhỉ? Chúng ta không có ai làm bạn, ngoài mẹ ra. Cho nên bố tôi nói, một đứa trẻ ra đời là một sự may mắn; ngày tôi ra đời là ngày tôi may mắn có thêm bạn mới... Chẳng hạn, làm sao tôi có thể quen bạn – những ai cố ý hay vô ý lướt mắt qua blog này và chọn bạn làm bạn nếu tôi không ra đời? 


Tôi 25 tuổi – không còn những sắp đặt cho những bề bộn của 1ngày đáng để nhớ, thôi những vướng bận đôi khi làm mệt mỏi cho những sắp đặt như thế.

Tuổi 25 năm nay – hình như nhẹ nhàng và bình thản hơn

Tôi thích từ bình thản ở trên

Tôi đọc và thấy hay khi tác giả nói về những cái tên


Không có gì đẹp bằng cái tên của mình. Một cái tên là một tình thương lớn.
Bạn tên gì vậy? Có khi nào bạn hỏi bố mẹ tại sao bạn lại có cái tên đó không? Tôi tin rằng bạn sẽ được nghe một câu chuyện thật dài về nó. Ðó là một bí mật về bạn. Một bí mật mà chỉ bố và mẹ bạn biết. Và chỉ khi đó bạn mới biết tại sao một cái tên lại là một tiếng nói đẹp đẽ nhất.


Cái tên quan trọng lắm. Bởi nó là cái tiếng đẹp đẽ nhất mà người ta sẽ gọi trong suốt cuộc đời một đứa trẻ. Ðứa trẻ này khác với đứa trẻ kia trước tiên là một cái tên. Khi nhớ một cái tên tức là ta nhớ về một con người có cái tên đó. Không gì tuyệt diệu hơn khi mình gọi tên người thân của mình.


Rồi khi lớn dần, những tên gọi dần được thay thế bởi những danh xưng để thể hiện 1 góc cạnh, 1 ý tứ nào đó trong cốt lõi tính cách mình cũng nhằm hướng đối phương nhớ đến mình dưới danh xưng bao hàm nghĩa tích cách như thế.

Và tôi nghĩ cái danh xưng cũng quan trọng lắm. Những cái tên – từ đó – cũng được kết nối với danh xưng – 1cách để thể hiện mình.


Bạn có khi nào hỏi mẹ mình chuyện này chưa? Tôi nghĩ sẽ rất thú vị. Bạn sẽ biết về mình lúc mới chào đời. Bạn có biết mở mắt nhìn bố mẹ không? Bạn bao nhiêu kí? Khi ngủ, bạn khóc mấy lần trong một đêm? Bạn có tóc không, màu gì? Cả trăm chuyện để biết về mình. Nhưng tôi muốn nói với bạn một điều, chúng ta phải bí mật. Chuyện đó phải riêng tư. Khi bạn giữ một điều bí mật về mình hay về ai đó, bạn sẽ không bao giờ quên. Những chuyện bạn nói ra rồi, bạn sẽ quên mất. Tôi dám chắc như vậy.


Thế thì với tôi – những cái tên – hay những danh xưng sẽ là những bí mật mà tôi nghĩ tôi ấp ủ suốt quãng đời này, giấu kỹ sâu tận trong lòng tôi – nơi đó tôi sẽ nghĩ về cùng những yêu thương.

Ngày 15 tháng 10 năm 2006

Cảm ơn Người đã cho một mùa tròn trăng.

Cảm ơn mọi Người đã cho một | ngày - tôi bình thản.

Đêm qua, tôi nằm và ôn lại từng danh xưng mà tôi hằng biết được. 

]

Mùa trăng tôi 30. Tôi đã làm gì? 
Không gì cả.
Thật đáng buồn ! 

Cảm hứng Thu Đông






[ Thời trang ]


Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

Malaysia giàu có và hiện đại

Một lý do khiến tôi vô cùng thích thú với trải nghiệm H- Artistry từ ngày 10 đến 13/11 là lần đầu được đặt chân đến Malaysia.
Trong suy nghĩ của một kẻ được chu du không nhiều, Malaysia là một đất nước có phần lạc hậu và là nơi người ta đến để được mua hàng hiệu rẻ hơn ở Singapore.



Với suy nghĩ ít ỏi thế, tôi đã phải ngỡ ngàng mà thốt lên Malaysia giàu có quá. Những tòa nhà chọc trời, đường phố nhộn nhịp kẹt xe đến tận khuya. Hệ thống giao thông quy củ, phân luồng phân tuyến rõ ràng. Đường cao tốc uốn lượn, vòng vèo bao phủ khắp thủ đô Kuala Lumpur.


Hóa ra nó còn sầm uất hơn cả Thái Lan - một điểm đến mà tôi luôn thích thú khi nghĩ về.

Tôi trú tại khách sạn Westin khá đẹp chắc cũng xếp hạng 4 sao trở lên, trên con đường sầm uất Bukit Pintang với hai hàng trung tâm mua sắm chờ trực. Dội vào mắt tôi đầu tiên là những nhàn hiệu hàng đầu Prada, Burberry, Guccii, Michael Korr... nối tiếp nhau trong trung tâm Paviline đối diện. Thầm than thở, vậy là tiêu vì làm sao có đủ tiền shopping.





Ngỡ ngàng nối tiếp khi được thưởng thức show H-Artistry. Được xem những chương trình như thế này, tôi thấy thật vui và hãnh diện bởi nó giúp mình mở mang đầu óc, có thêm vốn liếng cho nghề. Khi đứng hòa vào đám đông hơn 4.000 người để cho âm nhạc bao lấy tinh thần, tôi mới hiểu vì sao cái chất cồn trong rượu cùng tác động của dòng âm thanh mạnh mẽ kia dội vào tai lại cuốn hút hầu như số đông con người của thế giới này lao vào club, vào bar hằng đêm.

Khi xem Park Jung Min trình diễn, tôi nghĩ Hồ Ngọc Hà của Việt Nam hoàn toàn có thể làm chủ những sân khấu như vậy.

[ Thông tin đêm nhạc H - Artistry vào tối 12/11 tại Kuala Lumpur, Malaysia ]

Trải nghiệm với Malaysia còn là lần đầu, tôi thưởng thức mùi vị VSOP của Hennessy mà thấy ngon.




Nói chung đây là một trải nghiệm thú vị !

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011

Come on ?

Tôi biết là tôi thích em.
Nhưng
Cái cảm giác đó là thích hay có đôi.
Tôi không biết.

30. Người ta có hay  nghĩ vẩn như vầy?