Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2005

Thu Ki Nie^.m




Tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ trên bàn làm việc nhắc nhở anh về sự hiện diện của thời gian. Ngỡ ngàng, ngoài kia, vệt nắng vàng chảy loang trên tường, và nhận thức, mùa thu, bây giờ là mùa thu.


Bao thu rồi em nhỉ, bao mùa em xa vắng trong anh? Có nhhững lúc vờ như trong mình đã cháy khô những kỉ niệm ngày cũ, nhưng mỗi mùa thu, cảm xúc ấy, hình bóng ấy lại chập chờn, rõ ràng như vừa mới hôm qua.

Anh thả cho xe chầm chậm trên đường, con đường thân thuộc của bao chiều hẹn hò, bao lần chờ đợi và của  một lần em quay gót. Anh dừng lại bên hàng cây cũ, góc quán quen và ngồi lại với mùa thu, mùa kỉ niệm.

Em ru gì , lời ru cho đá núi, đá núi tật nguyền vết sẹo thời gian

Em ru gì, lời ru bao tiếc nuối, tiếc nuối một đời ước vọng tàn phai


Em ru gì cho anh, một đời đam mê, một đời giông tố.


Em ru gì trong anh để bây giờ theo năm tháng, những vết hằn kí ức cứ rưng rưng mỗi mùa kỉ niệm, để có những hôm thu về trong gió, những âm ỉ nhói nơi tim làm anh xót xa từng hồi. Bao đam mê ngày tháng cũ rồi cũng theo dòng thời gian mà phai tàn, như cơn  giông tố ập đến trong đời cũng phút chốc tan đi . Bao tiếc nuối cũng chỉ làm mỏi mòn thêm những ước vọng hao gầy mà thôi.


Em ru gì cho anh khi thời gian có bao giờ quay trở lại, như vết thương lòng có bao giờ nguôi ngoai.

Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng …


Thôi em nhé, ngân nga mãi mà chi, những yêu thương rồi sẽ như những đóm lửa tàn, le lói phút giây rồi lụi tắt.


Và thôi em nhé, ru nữa làm gì, khi giờ đây chỉ là kỉ niệm.

Em ru gì cho anh khi bao ngày đã phôi pha.

Phôi pha? Chỉ biết mùa thu nào cũng thế, lãng mạn nhẹ nhàng như đã từng trong đôi ta.  Nhưng thu đẹp là cho mọi người, đã đành là như thế và đã đành là đâu chỉ riêng anh. Nên em ơi, thu bây giờ chỉ còn là kỉ niệm


Em ra đi mùa thu mùa thu không còn nữa

Em ra đi mùa thu mùa lá rơi ngập ngừng


Ngoài kia là Gió. Cơn gió mùa kỉ niệm thổi tràn lòng anh, làm vương lại chiếc lá vàng. Chiếc lá xoay xoay nơi góc bàn rồi chao đảo chạm đất. Em ơi, mùa này lá lại rơi và anh vẫn một mình. Một mình nơi quán quen, trên con đường thân thuộc. Một mình miên man trong từng kỉ niệm.


Lá trút rơi nhiều …

Đâu phải bởi mùa thu …


Có cơn gió nào vô tình đẩy em xa anh?


Có mùa thu nào khắc nghiệt buộc ta xa nhau ?


Không em?


Để mỗi một lần thu, một mình anh lại


đếm lá úa sầu lên … bao giờ cho tôi quên !


 


10/2005 – DinhYen

//Nghe Nhung Ca Khuc Thu Tuyen Chon :

http://nhacso.net/Music/goldensong/muathu.htm

1 nhận xét:

Hippie ツ nói...

Mùa thu ru em hửh???
Anh anh, anh qua Nga, có một thị trấn mang tên Pushkin, ở đó anh sẽ thấy mùa thu nó vàng một cách hanh hao!