Nói thật
Tuần rồi là một niềm vui không vẹn, cảm xúc quá nhiều mà chẳng thể update trọn vẹn cho entry ngày 15.
Saigon, dù nắng hay mưa đã không còn tác động vào cảm xúc, chỉ còn thói quen mặc áo khi mưa, đội nón che nắng. Bình thản.
Saigon, không còn những hôm trời mưa lang thang từng ngóc ngách thành phố, rồi quay về cho rã rời thân thể. Saigon, đã biết trốn cái nắng chói chang, không cần tất bật cho những hẹn hò chóng vánh.
Saigon, đã biết thương thân mình
Saigon, đã nghĩ đến việc một ngày mình rời Saigon để chu toàn trách nhiệm.
Saigon, khi xa sẽ nhớ?
Cũng nói thật,
Bữa ăn sáng nay tự nhiên thấy tinh thần thoải mái, cái tự tin vào bản thân vẫn còn, mà cái lo thì cũng giảm đi đôi chút.
Cảm ơn lời động viên, chia sẻ từ bữa ăn sáng 20/10 nhé. Hehe
Và nói thiệt thà,
Đang lo...
6 nhận xét:
Nói thiệt nè, về cái hình, bạn Sky có 1 tấm 'xịn' hơn, muốn xin không? :P
Đôi khi thấy hoảng, cứ quay lại để đọc những lời bình tâm này... dù như thế vẫn cảm thấy lành vô cùng ...
Nên đôi khi, cứ gặp anh H là chỉ muốn...cảm ơn :D
Hue, bóc tem.
@ KunKon: đi chơi đã chưa em?
@ Sky: có lòng thì cho thôi.
@ Kaka: cám ơn em.
Hình như chẳng ai rủ tôi đi ăn ngày 20/10 cả. Thôi để ngày hiến chương nhà giáo tháng sau đi vậy
Anh Cỏ ơi, anh còn nhớ hay anh đã quên..... cái thứ anh để quên trên văn phòng.
Haha
Đăng nhận xét