Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

Một lần 'Chạm' quên

Chiều
lại chiều
anh thấy mình ghét cay những buổi chiều nhạt.
không gió cũng làm xao xác nhớ
nỗi niềm rơi rụng, chạm đất và lăn.

Chiều
lại chiều
những vòng tròn lăn dài trên con đường trước mặt
chậm rãi.
cũng xao xác - thanh thản
- tự tại - đớn đau.

vài phút kiêu hãnh không đủ làm anh ấm.
chợt thấy lạnh nơi tay.

anh xem đôi lần "Chạm"
thấy mình cũng khao khát cũng mong mỏi nhớ thương
và anh nghĩ về em
về - những xôn xao từng có

nỗi buồn bây giờ ráo hoảnh và ẩn ức
giọt nước mắt kìm được nhưng rơi tỏm vào trong
nhói - trong tim

vì sao vậy?
em ơi mỗi chiều
cuộc đời xiêu.

1 nhận xét:

Mai Trung Hậu nói...

Có lúc cái chúng ta cần, chỉ là bờ vai có thể nương tựa.