Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 10 tháng 1, 2007

giot suong VS chiec la




Đang nghiền ngẫm bài này.


Nhẹ nhàng tia nắng mai xóa tan sương mờ
Nhẹ nhàng cơn gió đưa cuốn đi lá sầu
Đọng lại đây chút buồn hạt sương trắng sau màn đêm
Đọng lại đây chiếc lá vương trên thân gầy ...


Dòng thời gian quá nhanh khiến cho sương buồn
Mà đời còn như mãi đây nắng mai sẽ về
Rồi màn đêm cũng nhường ngàn tia nắng tan vào nhau
Đêm mang đi chút yêu cho chiêc lá kia héo khô
Sương tan đi vội vã
...


Image



Lá buồn vì nắng đến đã mang giọt sương đi mau
Đã qua những êm đềm khi trong màn đêm hương có nhau
Rồi nắng kia sẽ phai dần ...
Lá buồn giờ sẽ ấm khi sương lại vây quanh đây
Sẽ sống trong đêm với hương tình,
Với ân ái mặn nồng của những giọt sương
Và chiếc lá hết buồn ...

Image

Thứ Ba, 9 tháng 1, 2007

cHUYen laNH




Giấu cho đầy cảm xúc để rồi hóa vỡ khi sớm nay trời lạnh.

Thành phố này không thuộc về tôi.
Cảm xúc này không dành cho tôi.
Giọt rơi nghiêng ...
Hồn cũng chao nghiêng...
Vỡ
Ta bắt đầu lại bằng một sớm mai
Trời sẽ lạnh ?

Thứ Bảy, 6 tháng 1, 2007

giai phap LAng




Có nghĩ gì không?

Không ! Nếu tôi nói tôi không nghĩ gì cả thì bạn đừng chớ vội tin. Vì tôi vốn dĩ nhạy cảm, như bản thân tôi biết và như nhiều người biết tôi đã từng nói - có khi là khen, có khi là chê.

Nhưng cái nghĩ là cái cảm nhận khi bản thân tiếp xúc một vấn đề nào đó. Chắc chắn là có, và chắc chắn là tồn tại, cho nên nếu bạn hỏi thì bạn đã tự nghĩ hoặc nhận ra tôi đã nghĩ thế nào. Đúng không? Vì tôi biết bạn hiểu.

Tôi có nghĩ. Nhưng cái nghĩ lần này, về chuyện này nó là một cái gì đó rất tự nhiên, rất bình thường và điều tôi thật muốn nói cùng bạn là : nó không làm bận lòng tôi.

Tôi xử lý nó như chuyện tôi bắt gặp một em bé hăm hở ăn cái kẹo ngọt ngào, kẹo rơi xuống đất vỡ làm đôi, em bé đứng chùi tay lên mặt khóc nấc - tôi cười thông cảm.

Tôi xử lý nó như chuyện tôi gặp một khách bộ hành thấy được bông hồng xinh đẹp bên đường, với tay ngắt hoa, nâng niu trong tay, không ngờ bị gai đâm vào da thịt, chảy máu. Người ấy tức tối, tháo từng cánh hoa, thả trôi về đất, rồi lại gom về từng cánh, như tiếc nuối, như thương tâm, dù biết hoa chẳng còn nguyên vẹn - tôi cười vô tâm.

Nếu thương em bé tội nghiệp mất đi chiếc kẹo, tôi có thể tặng cho em 1 chiếc kẹo khác, ngọt ngào như thế.
Nếu thương những cánh hoa trôi không vì lý do gì tan nát, tôi sẽ quay lưng bỏ đi khi chiếc gai vừa vô tình đâm vào da thịt. Thật lòng vì tôi chẳng muốn nhìn cánh hoa vô tri bị vùi trong ghen tức, đố kị của người thưởng hoa.

Bạn có đồng ý với tôi không ? Giải pháp im lặng. Vì mình là mình và mình phải luôn là mình.

Thôi ta giấu cho riêng ta biết
Khi đêm xuống ta say ta hát

Thứ Tư, 3 tháng 1, 2007

sEcReT





Chiều nay mặc định bên tai là bài hát Bí Mật - có thể sẽ là Hits mới nhất của Mỹ Tâm. Bài này đã từng rất bị ấn tượng về phần nhạc sôi động hôm trao giải Làn Sóng Xanh. Có điều hôm ấy bị chi phối quá nhiều về ngoại cảnh: nào là trắng hay đen, chân giò hay chân hạc, ... nên chẳng nghe kỹ lời hát chi cả.

Hôm nay nghe lại thấy cái lời dễ thương quá chừng, xem lại thì ra mR BảoQ viết lời nên hehe, làm siêng ngồi type nguyên cái lyric và up lên share với mọi người

Image
BÍ MẬT
LEE HAN BOOM
Lv : QUỐC BẢO
MỸ TÂM
nGhE : CLICK HERE
------

Có những lúc thấy em ngồi em ru
Giấu chi giấu chi chuyện riêng tư
Giấu kín giấu kin trong lòng chi em

HE HE HE

Chẳng có dám nói cho người thân nghe
Giấu thì giấu như
ng lòng vui ghê
Thế mới có lúc em cư
ời trong tay

HE HE HE

Thôi em giấu cho riêng em biết
Khi đêm xuống em say em hát
Thôi em giấu cho riêng em biết
Như
ng nhiều khi trong lòng chẳng vui

Thôi em giấu cho riêng em biết
Khi đêm xuống em say em hát
Thôi em giấu cho riêng em biết
Những nhiều khi em buồn lắm

Rồi có những lúc buồn
Em giấu không nói ra
Chuyện
đó cũ
ng chỉ là
Như
gió mây thoáng qua
Chuyện giấu kín ấy mà
Em biết em biết thôi
Mình cất giấu suốt đ
ời
Để nhớ và mãi không nói ra.


Image


Thôi tui giấu cho riêng tui biết

Thứ Hai, 1 tháng 1, 2007

... de gio cuon di ...




Giờ thì đang sửa soạn chuẩn bị lên đường, hành trình cho một năm mới, cho một tương lai gần báo hiệu mùa xanh.

Giờ thì vẫn là cảm xúc muôn năm cũ mỗi khi chuẩn bị lên đường, cảm xúc rất hỗn tạp và khó tả.

Khó tả cho một năm vừa trôi qua mà nhiều chuyện đã xảy ra quá đỗi, hỗn tạp cho một năm vừa trôi qua mà cảm xúc thì tươi mới như chỉ vừa đâu đây.

Giờ thì ngồi viết blog - lần đầu tiên tại quê nhà - khởi động cho một ngày đầu năm, một quãng đời đang đến và mong sao chỉ có mùa xanh trôi trầm êm ã.

Giờ thì ngồi ôn lại ... những niềm cũ kỹ đã qua, rất gần bên tay, thoang thoảng và âm vang xa gần ...

Nghe đâu đây thật gần ... mà lại quá ư lạ lẫm.

Nghe đâu đây thật nồng ... mà sao như chơi vơi.

Có những niềm vui chợt đến mà qua đi vội vã

Có những nỗi bực dọc tị hiềm cũng nhanh chóng tan đi...

Bản thân tôi hiểu ... tất cả chỉ là hư ảo ... rồi sẽ tan sẽ phai, cái chính là phấn đấu để cuối con đường mình được là ai, mình thế nào và mình được gì? Niềm tin và sự phấn đấu này càng mạnh mẽ thêm khi trong những giờ khắc giao của một năm này, tôi được yên ấm bên gia đình, bên người thân, những người chỉ mang lại yêu thương và thật sự yêu thương cho mình. Để tôi vẫn thấy rằng mình còn may mắn lắm !

Tạp ghi cho một ngày đầu năm dù lòng đang rất lặng.

Vậy nhé, chào 1 năm với bao bực dọc, sầu vui sướng khổ

Tôi đang dang rộng cánh tay mình ...

... để gió cuốn đi

... để đón chờ một mùa sau đang tới

.............. thật gần .............................

Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2006

ti`nh Khu'c




Những cảm xúc không gọi tên là tình yêu ...

Image
Em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng
Em nh
ư một ngày mộng, mà ta hằng ngại ngùng

Image
Em như giọt rượu nồng dìu tao vào cuộc mộng
Em nh
ư vạt lụa đào quyện ta lời thì thào

Image
Có chơi vơi ngược dòng đời, nghìn trùng dòng sông có vui ...

Image
Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần
Xin cho
được một lần gọi tên Người thì thầm

Image
Sẽ ru ta nghìn nhớ ...
Có qua đi ngày tháng ...

Trả lại thoáng mây bay ...
Dành cho ngày 28/12/206

Thứ Ba, 26 tháng 12, 2006

lan song | Xanh

Vì Làn Sóng Xanh có tXANH - khá liên quan đến tình hình hin ti ca blog nên có mt entry cho Làn sóng xanh.

Năm nay - làn sóng xanh - vn chán như nhng năm gn đây. Chng có gì mi m! Vn nhng tiếng kêu gào thm thiết, vn nhng cái ham mun được anh/chmình yêu quý nhìn mình 1 cái là đã như man như di lên ri. Mà cái snày cũng làm mình nhnhớ. Một thời mình cũng từng có ham muốn như thế, mà thú thiệt cái ham muốn của mình từ tốn và nhẹ nhàng hơn nhiều, chẳng gào thét, chẳng kích động như tụi này. Rồi nhớ cái liveshow đầu tiên Âm Nhạc & Những Người Bạn, tự nhiên người í nhận ra mình, chỉ tay về mình và cười. Trời ơi, mình nghĩ nếu mình là mấy đứa kia thì lúc đó đã nhảy lên và la hét um sùm rồi. Cái lần ấy, mình chỉ cười đáp trả và trong lòng thì rần rần cảm xúc.

Đi quá xa,lý do là vì đã nhiều năm trôi qua và sự xuống cấp dần dà của LSX được đánh dấu bằng việc mất dần mất dần những cái tên : Nhung, Lam, Linh, Hà ... Trở về với LSX năm nay. Có nhiều cái được. Tổ chức chương trình giản đơn, không rừơm rà, không quá tẻ nhạt, nhìn chung là OK. Cũng ra vẻ 1 buổi lễ trao giải. Tuy nhiên đến bao giờ ở Việt Nam mới thoát cảnh người được giải thì mới có mặt và tiết mục trình diễn là tiết mục chắc chắn đoạt giải ??? Ôi !!!

Còn mấy nhân vật chính thì :

- Mỹ Tâm đẹp như chưa từng đẹp, mái tóc đen tuyền như vậy mới hợp với em. Trang điểm cũng Pro hơn chị Chanh rất nhiều. Không hiểu sao chị Chanh chơi nguyên cặp môi đỏ chót thế nhỉ?

- Quang Dũng vẫn điệu đàng kiểu cách và chán nản như xưa.

- Mr Đàm vẫn xứng đáng là nhân vật gây phản cảm và ấn tượng xấu như mọi năm.

- Giọng ca của em Hà Anh Tuấn vẫn không thể lọt tai mình dù em í xinh ra và ốm đi rất nhiều.

- Em Minh Thư - giọng em vẫn chua như thế, giấm như thế và cũng chanh như thế.

- Tiếc cho cái Thục - bao nhiêu lời nhận xét bình chọn từ báo giới, vậy mà cũng hụt. Mà cũng hay, nếu Hiền Thục mà nhận giải triển vọng thì hơi buồn cười.

- Chị 4 - vẫn là chị 4 - em ko tài nào thích tí ti về chị được.

- Đan Trừơng - ăn mặc ok. Nhìn chững chạc với giải thưởng ca sĩ của năm dù thực sự chưa xứng lắm. Cái áo cam như thế hợp hơn là cứ mãi trắng muốt từ trên xuống như Quang Dũng.

Up vài cái hình nhân vật phản cảm nhất đêm chỉ cốt để chứng tỏ ĐT của bé Rob dù mới dù cũng hai chấm mà chụp thua xa cái triệu phú pixels của mình. (Em rob mò sát tận sân khấu chụp trong tư thế nghiêng ngã làm điệu của Mr Đàm,còn mình vẫn ngồi 1 chỗ và chụp khi Mr Đàm đang uốn éo hát đấy nhé ).

Image

Image

Do này có người nói là "anh thay đổi cách viết blog quá ri, không còn là anh na". Mình thy cũng đúng. Ha ha nhưng không sao, có thđây là cái thay đỗi phù hp và mình sẽ cố giữ tinh thần như thế này. Có vẻ nó cho mình cảm hứng sống nhiều hơn. Thế nhưng, thay đổi không phải là mất hẳn. Như tối qua, sau đêm hát, gặp lại rồi cười cười nói nói, tự nhiên mất ngủ đi ít phút rồi tự dưng muốn làm 1 entry chỉ đđưa lên vài câu thơ mà mình cảm tác ( từ 1 bài thơ nào đó của 1 ai đó trên quyển Áo Trắng số nào đó, quên rồi ). Những câu như vậy nè :

Chút hương trên tay đời
Chút trầm trong khói bay
Chút tình cho quắt quay
....
Chỉ mình tôi - loay hoay.


Mà ngh
ĩ lại thấy tinh thần mình đang fresh thế này mà đưa 1 entry như thế sẽ gây shock cho bạn bè nên thôi. Ghép chung lại để mọi người an tâm là mình vẫn đang an nhiên lắm.