Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2007

...đếm từng lá rơi ...




"Sao siêng học thế?" Rất nhiều lời nhận xét thế này đến với mình dạo gần đây. Cũng chẳng biết tại sao? Có thể, những gì mình thích thì mình sẽ cố tâm. Như hôm rồi, bị bệnh, kiểu gì mà trúng thực trúng gió nó nhào vào một lượt. Mệt lã cả người buổi trưa, dật dờ cả người buổi trưa, thế mà chiều tối, đỡ một chút là lồm cồm đi học. Tối về, nằm mệt tiếp. Nhiều khi nghĩ cũng buồn cười, những gì học được trên lớp có thể tự học trong sách hoặc thẳng thắn ra thì mình đã biết hết cả rồi. Thế mà vẫn thích thú đến lớp. Có gì mê hoặc chăng? Ngày qua được nghỉ môn học Trans, vẫn hẹn cả nhóm vào chuẩn bị cho bài Presentation tuần sau. Và mình cũng nhận phần nói 1 part. Ặc, hình như chưa bao giờ hăng như thế.

Có điều việc học nó cuốn lấy mình, quên mất những hẹn hò. Buổi kia tan lớp, trời hơi lạnh, cái cảm giác nhắc mình nhớ đến những tối cafe ồn ào, rộn rã của một thời mang tên Giai Điệu. Mình thèm được ngồi, được tung tẩy, được chặt chém và cả những giận dỗi vu vơ bằng lời. Điện thoại đã thảo 1 tin nhắn dài và chỉ cần gửi đi, nhưng thôi " xa rồi, một ánh mắt nhìn qua ô cửa" ... xóa từng từ mà nghe như từng vụn vỡ rơi tuôn. Nước mía ngọt ngào mà nghe đắng ngắt trong cổ, lời hát " cho tôi lại từ đầu" ong ong trong đầu, nhìn những vồn vã quanh mình, tiếc ngẩn ngơ ...


Mình kịp nhận ra những thay đổi trong mỗi người ! Đúng thật !

... Đếm từng lá rơi, rồi ngẩn ngơ.
Ngủ cho ngoan, ngủ cho ngoan nào !

Đây có thể xem như là một trong những đổi thay ! ?

" Tôi không là đứa con nít - để tôi có thể ngoan ngoãn gật đầu với những dạ thưa. Sự lễ phép lắm lúc không bao hàm nghĩa lương thiện. Tôi nhận được một cái kẹo, tôi có thể gật đầu đáp trả, nhưng không có nghĩa là mật ngọt khiến tôi cúi đầu. Bạn thấy đấy, trẻ con thì lúc nào cũng đơn giản hơn nhiều so với những suy tính trong những lễ nghi. Buồn thay - Tôi lại không còn được là trẻ con.

Tôi không thật sự lớn - để đủ trãi đời cho những lừa lọc, toan tính. Lời nói ra luôn bao hàm nhiều tầng nghĩa, nhưng cốt lõi những lời tôi nói, luôn là những gì tôi nghĩ - tại thời điểm đó. Nó thật nhất với cảm xúc của bản thân. Nói chung ra là thành thật. Nhưng, sự thành thật lắm lúc lại bị thêu dệt dưới nhiều cách nghĩ và nó không hề bao hàm nghĩa cảm thông. Ngược lại, đôi lúc lại mang tính đố kị. Lời nói còn đáng để buông? Nên tôi thấy sợ - khi phải buông thêm 1 lời thật lòng. "

Chẳng biết mình đã viết trong hoàn cảnh nào, cảm xúc nào và vì sao lại viết như thế. Nhưng nó đã tồn tại thì có nghĩa là cảm xúc này đã đi qua, cũng chứng tỏ mình đã khác đi so với mình ngày trước. Ngày trước - mình - dại và khờ.

Thứ Tư, 4 tháng 4, 2007

t | H | i | Ê \ N




Hôm nào mình sẽ lên Chùa
Ngồi quỳ dưới cội cột đà từ tâm

Bao năm sen nở lặng thầm
Hồ Yên - Tĩnh đọng, la đà Sân - Si

Chọn hoa từ dưới chợ đông
Để dâng cùng cụm hương vương khói trầm
Có bao lời khấn âm thầm
Cầu Duyên hay chỉ ngồi thiền với Không

Có bao cuộc Mộng long đong
Mình mong mình chỉ nợ trong một dòng.

Có khi lòng đã an bày
Để mân côi chuỗi thương vừa bàn tay
Quấn quanh bằng sợi hồn ai
Bằng Duyên với phận đắng cay cỗi già
Dành cho nhau phiến lá đa
Ấp từ trong cõi an nhiên số phần

Để nghe chuông khấn một lần
Hôm xưa mình có ngồi thiền một thiên.

Dường như đời đó vẫn nghiêng
Vội chi từ tạ những môi biết cười.

Chợ đông con phố biếng lười
Thì mình xin phút lên Chùa … nghe kinh.

Chuộc cho nhau nỗi khổ vơi
Để dăm ba đoạn tháng ngày ấm êm
Chuộc cho nhau lời dối mềm
Từ nôi lên võng thăng trầm đức tin.
Chuộc cho nhau giữa điêu linh
Chiếu khăn hẹp khổ lạnh về đôi khi
Chuộc cho nhau những lời thề
Từ xa xưa cũ có nhòa vơi đi.

Chuộc cho nhau một phần quà
Gói đầy nỗi nhớ trong lần từ ly
Chuộc cho nhau hết những gì
Thời gian không thể đo lường trái tim

Chuộc cho nhau trong kiếm tìm
Mắt mình nhòa nhạt hao mòn giấc mơ.
Chuộc cho nhau cạn những giờ
Tội – Mê – Say – Tỉnh - Tình - Người - Nợ - Vay


Thanks Sô For This Poem
(Có vẻ không liên quan)

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2007

Tình Cầm




20h20 - 29/3.

Tan lớp. Vội vội vàng vàng chạy ngay đến NVH TN. Hơi bực vì không có chỗ ngồi tốt. Thế nhưng chỉ cần Nhung xuất hiện là hăm hở lại ngay. Tối đó Nhung lại nhảy chồm chồm trong bản remix Vẫn Hát Lời Tình Yêu, ăn mặc cực teen. Cái áo trắng đẹp, cái quần jean rách te tua. Lần này, thêm bonus cái đoạn gần như bò trên sân khấu. Hehe. Thích ! ( ai nghĩ sao cũng mặc ). Hú hồn là đã không nhắn cho vài người ra xem, nếu không thì cái khoảng bò chắc bị cười nhiều lắm đây. Thật ra cũng định nhắn rủ rê, nhưng cứ do dự cái DD trong tay, đút vào lấy ra đến mấy lần rồi thôi. Mắc công gây khó cho người ta tìm lý do từ chối ! ( haha, cái này học hỏi từ mọi người ). Cũng tối này, Mỹ Tâm lại "cười trong tay một lần nữa", cứ giấu hoài thế mà ra hay! Hehe. Đi xem mới biết, thật ra tên tuổi Mỹ Tâm vẫn còn hot lắm, cả sân đông người ở lại đến tận cuối chương trình chỉ chờ mỗi cái khoảng giấu giếm của Tâm. Hay lắm thay! Có điều Tâm giấu kỹ quá nên hát hơi bị chênh với nhạc. Bù lại cái thần sắc và phong cách trên sân khấu thì rất tự tin và bản lĩnh. Cũng cái kiểu như "Tâm không cô đơn" ngày xưa, bây giờ là "Rồi có những lúc buồn, Tâm giấu không nói ra". Kiểu vậy mà thu hút ! Cũng hay.

Túm lại, cái bò đã chuyển động từ Tâm sang Nhung. Hehe


30/3.

Ngồi làm album Ái Vân - Tình Cầm. Nhớ Lan da diết. Thật ra cái lyric "nếu anh còn trẻ không già" nó đầy trên mạng nhưng mình vẫn thích ngồi gõ từng chữ một. Lời hát quá hay, không nỡ nhấn 2 cú click copy & paste cho một lyric hay như thế. Vừa gõ vừa nghe Ý Lan than thở "mộng héo bên sông vẫn đợi chờ" mà đau đáu. Hehe. Cũng may không gọi thằng 8 ra chat, nếu không nó lại có thêm 1 đoạn chat với chuối xanh, bánh bao hột vịt muối ... thì tội cho nó. Hehe

Túm lại, tình cầm làm đau. Hic


Image

TÌNH CẦM

Nhạc: Phạm Duy | Thơ: Hoàng Cầm

Nếu anh còn trẻ như năm cũ
Quyết đón em về sống với anh
Những khi chiều vàng phơ phất đến
Anh đàn em hát níu xuân xanh

Có mây bàng bạc gây thương nhớ
Có ánh trăng vàng soi giấc mơ
Có anh ngồi lại so phím cũ
Mong chờ em hát khúc xuân xưa

Nhưng thuyền em buộc trên sông hận
Anh chẳng quay về với trúc tơ
Ngày tháng tỳ bà vương ánh nguyệt
Mộng héo bên sông vẫn đợi chờ

Nếu có ngày nào em quay gót
Lui về thăm lại bến thu xưa
Thì đôi mái tóc không còn xanh nữa
Mây bạc trăng vàng vẫn thướt tha.


Thứ Tư, 28 tháng 3, 2007

Sớm Nay Mưa Về




Con phố giờ không còn yên tĩnh cho mỗi đầu buổi sáng.
Trời trong, mây xanh, gió nhẹ, ... vẫn đấy
Hoa vẫn đấy rực vàng lối đi

Từ khi sàn dời về, người ta bàn tán rôm rả về những con số. Nhập nhằng từng con, từng con một ... ồn ào, náo nhiệt, và làm hỏng đi ít nhiều cảm xúc.

Từ khi thói quen đã trở nên cũ, nhìn lại thấy ta sao mà tiếc ngẩn ngơ !

Có được một thói quen đã khó, bỏ đi một thói quen khó hơn.

Thế nhưng, để hình thành trở lại cho mình một thói quen lại càng khó gấp nhiều.

Lại ngơ và ngẩn ...





Lại có thêm một người thích cười trong tay! Vui ! Vui !

Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2007

Mưa ơi! Tạnh nhé !




Viết blog mới dddeee, mưa rồi kìa!

Ừ, viết đây
Mà viết gì giờ?

Viết cho bạn. "Từ đây tôi đã có tình, có em đi đứng bên đời líu lo". Bỏ lại những muộn phiền, âu lo, hoang mang hay ám ảnh đi bạn nhé, có ai cắt nghĩa hết chữ yêu. Loay hoay, tự vấn mãi cũng chỉ là thế. Cứ an nhiên mà ngân nga lòng "tình yêu mới đến, mới đến .." đi nhé. Hạnh phúc cho những ai biết nâng niu và gìn giữ !

Viết cho em. Sáng nay em hỏi anh thế nào dạo gần này. Anh nói là anh đã dừng lại một cảm xúc. Cảm xúc đó thôi không còn thuộc về em. Tối qua người bạn bảo anh, cưu mang chi thêm mệt. Anh đã cười nhỏ bảo rằng anh dừng từ lâu rồi. Chỉ vài ngày mà nghe xa xôi quá.

Về chúng ta. Đôi khi tôi lại thấy, nơi ấy không dành cho tôi, hay khác hơn tôi không thể thuộc về. Cảm giác lạc lõng thường trực đến, bâng quơ như 1 làn gió thôi, nhưng thốc ngược vào người, bay tung hết cảm xúc. Thế là thấy mình trơ như đá cuội. Cũng chẳng cố gắng làm gì trong nhau, chúng ta nhỉ?

Cho mình. Dừng lại đi cái ác cảm không đúng về mọi thứ. Chỉ gây khó thêm cho bản thân, chẳng đáng gì một lời nói, lời thưa, chẳng đáng gì một thái độ.

Nhưng bàng hoàng !

----------

Mưa !

"Nước chảy vào nhà, trần nhà bếp thì đã tan hoang chưa kịp lấp vào. Má sợ ..."

Mong mưa ngừng rơi !

Trời ạ !

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2007

Xa

Người đàn bà ấy
đến chết
mắt vẫn hướng về đứa con của mình.

-----------------------------------------------------






Sửa nhà !
Ai khuân đồ phụ ba
Ai coi nhà cho má
Ai dẫn chú đi vệ sinh
Ai ...
Ai... ....

-------------------------------------



Trời ơi




Trời.

Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2007

...có nghe Tình Yêu lên tiếng ...




Đêm qua nghe Nhung hát ...

Dù chẳng thể so sánh như lần ở Bình Quới, nhưng có lẽ cũng lâu rồi mới có được đêm nhạc thích thú như thế.

Lần đầu nghe Nhung hát Ai Đưa Em Về ( song ca cùng Trung Kiên ), có lẽ là bài phải hát cho phù hợp với đêm nhạc Trịnh + Ngô Thụy Miên + Nguyễn Ánh 9, nên nghe không thích lắm. Trước khi Nhung lên hát, mình còn kịp thấy Nhung và Trung Kiên đứng bên ngoài tập hát ... song ca. Hy vọng bài hát này không nằm trong list của CD Song Ca của Nhung sắp phát hành. Gồng cho cả bài như thế thì mệt mỏi, có điều sau khi gồng phần điệp khúc thì Nhung trở lại nhẹ nhàng thanh thoát trong câu "đêm mai ai đưa em về, đường khuya riêng một mình em" thì vẫn thích như thường, hehe.

Mở đầu bằng Mưa hồng, rồi song ca cùng Trung Kiên Ai đưa em về, sau đó là một loạt bài Trịnh cho đến hết chương trình : Bống không là Bống, Ru em từng ngón xuân nồng, Đời gọi em biết bao lần, Còn mãi tìm nhau, Cuối cùng cho một tình yêu, Diễm xưa.

Và cuối cùng là điệp khúc "cảm ơn các anh các chị ,các bạn đã ở lại rất muộn cùng anh em chúng tôi ..." là biết Nhung không muốn hát nữa. Hehe. Ghét câu này kinh !

Vẫn tâm sự nhiều trước khi hát, nào là về Hiền cá sấu, nào là Bống Bồng Ơi không hợp tai nghe nhiều người vì bài Còn Mãi Tìm Nhau, ... nhưng không thừa. ( hehe ). Bài Bống không là Bống, nhảy nhót cũng nhiều nhưng không "kích động bằng đêm nhạc của năm rồi.

Năm nay chắc do đã học Opera, nên lần nào đi nghe Phòng Trà cũng có mấy khoảng Hơ hơ lảnh lót giữa bài. Thích mê mệt ! Bây giờ thì thôi chẳng thèm mở Rừng Xưa Đã Khép của Thanh Lam để nghe Khánh Linh hơ hơ ở giữa bài như thế nữa ( Haha ). Lần trước Tết thì bài Tôi Ru Em Ngủ, đêm qua là bài Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng, chắc tại hát ru nên có hơ hơ ầu ơ chăng?

Bạn Sky chắc là thích thú lắm vì may cho bạn ấy là 2 bài bạn ấy yêu cầu âm thầm trong lòng đã được hát, mà đúng như dự đoán của Sky bài Mưa Hồng mở đầu chương trình luôn đấy nhé, đúng là fan ruột của Nhung mà ! Riêng bài Tuổi Đá Buồn của mình thì không thấy đâu. Hic.

Sau đây là một số hình ảnh mà bé Mr Béo vừa gởi sáng nay cho ĐY. ( còn của bé 8 thì chưa thấy đâu???? update later ) Mà 2 bé này cũng vô duyên ác, chụp chi Tấn Minh, Quỳnh Lan, Đình Phú ( không biết ) cho lắm đến lượt Nhung thì hết pin. potay 2 bé !


Image

Image

Image

Image

Image

* Thanks bé Béo lắm lắm