Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 11 tháng 7, 2007

Gọi em - "người xinh đẹp" ơi !




Thế là sau hơn 4 năm dằng dặc, "người đương thời" được gặp lại chị.

Chị vẫn thế, nồng nàn sâu sắc. Tôi cũng hay nói nhưng tối qua bị đứng hình hơi nhiều. Ngỡ ngàng chút vì chị đẹp ra rất nhiều. Rồi câu chuyện cũng đưa đẩy, cũng tâm sự, hỏi han, cười đùa.

Có những phút lặng, tôi tìm gặp được con người với tính cách tôi quý khi xưa.
Có những phút ồn ào, ánh mắt hướng về - nơi tôi - đủ để tôi ấm.

Có phải khi không cần nói gì là lúc hiểu nhau nhất?

Chị đã đùa thành tiếng và tôi đã cười trong tâm tưởng.

Không xa nữa, một ánh mắt nhìn qua khe cửa. Như chị nói, đã có ngày hôm nay, thì chắc chắn sẽ có nhiều thời gian sau nữa.

Tôi mong vô cùng những khoảnh khắc được bắt gặp chị trên sàn diễn. Những ánh màu lung linh huyền ảo, những giai điệu trầm bỗng miên man, nơi đó chị trút nỗi lòng vào tiếng hát. Đó mới thật sự là chị của tôi - "người xinh đẹp".

Váy trắng - dép lê trắng cài hoa của tôi đã trở về.

Sau hơn 4 năm dài dằng dặc.

Một người nữa mất ngủ cùng chị tối qua. Chị nhé.

Thứ Năm, 5 tháng 7, 2007

I need ur Help

Bị tag. Kèm theo lời năn nỉ mang tính hăm dọa. Đành gõ blog này và chuẩn bị đi tag người khác. Hehe.

Chia sẽ với mọi người nhé. 7 điều của tui:

- Online. Việc đầu tiên thực hiện luôn là: sign in yahoo.

- Ghé blog mỗi ngày.

- "Những khi va vấp ưu phiền, con chỉ tìm về với mẹ thôi. Trong lòng mẹ bát ngát biển trời"

- Buổi tối phải xuống đường, dù chẳng để làm gì.

- Cafe một mình, với bạn bè, bạn thân thiết, bạn hơi thân, bạn thân sơ sơ đều thích.

- Đúng giờ với mọi cuộc hẹn, đặc biệt là giờ vào lớp học.

- Sưu tầm CD & DVD, đặc biệt cho thể loại HOT.

Bây giờ là đi tag 7 "nạn nhân kế tiếp":

1. Bé Mưa yêu dấu

2. Em Minh Lê cũng yêu dấu

3. Em Meg yêu dấu và dễ thương

4. Em Tí cũng yêu dấu và dễ thương

5. Bạn Bí yêu dấu, dễ thương và 8

6 Em Ring cũng yêu dấu, dễ thương và 8

7 Anh Gyp "sinh đẹp" và rất 8

7 nạn nhân được chọn 1 cách hết sức ngẫu nhiên và nhanh chóng. Không cố ý cũng chẳng cố tình, chỉ lời nhận xét là thật. Hia Hia

------

Vấn đề trong ngày:

Phân vân đứng giữa đôi dòng. Có ai cho mình chọn cả 2 không? Hic Hic


Chọn công việc nào đây?




Yêu thích của hiện tại

2


Kiếm được nhiều tiền

6


Ý kiến khác (vui lòng comment)

1





Sign in to vote

Thứ Tư, 4 tháng 7, 2007

Lần Đầu Tiên




Còn cần gì hơn khi lâu ngày không viết blog thì nhận được những PM kiểu như: viết blog mới đi kìa. (Đọc theo kiểu nhạc chuông có điện thoại kìa thì sẽ thấy khoái hơn).

Dạo này bận rộn, một chút thay đổi thế mà xáo trộn đi quá nhiều thứ. Tuy nhiên có nhiều cái mới với tên gọi “lần đầu tiên”.

Nhắc đến cái này phải nhớ ngay đến cô em gái nhỏ nhắn dễ thương xinh xắn hiền hậu đoan trang thùy mị thích 8 của mình. Tin nhắn hỏi han buổi sáng làm nắng rực rỡ hơn (dù sau đó ít giờ, trời mưa như trút). Nói với em, anh hy vọng mình thích nghi và quen dần với những cái “lần đầu tiên” mới mẻ ấy.

Tuy nhiên, để có được những “lần đầu tiên” như thế, nhiều câu hỏi vì sao đã được đặt ra. Cùng xem nè:

- Vì sao môi anh nóng? Anh khát và đói.

- Vì sao tay anh lạnh? Anh chạy trong mưa chiều giăng giăng.
- Vì sao thân anh run? Anh di chuyển liên tục, khi đi, khi chạy, khi loay hoay, khi cuống cuồng.

- Vì sao chân không vững? Anh đứng, anh ngồi, anh quỳ gối, và cả bẹp dí xuống đất.

- Vì sao và vì sao? Vì là lần đầu tiên của anh.

Kết quả ban đầu là đâyđây.

(Tặng em xinh xinh cái hình cũng xinh xinh ở trên nhe)

Thứ Tư, 27 tháng 6, 2007

Café Cũ




Quán vẫn cũ như chưa 1 lần quên. Bạn gọi cho mình thức uống yaourt, thức mà bạn vẫn rất thường dùng khi đặt chân đến. Một lần … rồi nhiều lần.

Bạn có hẹn, cuộc hẹn tình cờ, chọn quán cho tiện. Rồi bạn
đến sớm, lắm lúc bạn cũng muốn ôn lại một chút gì đó, như để biết mình còn xúc cảm với đời.

Image

Không gian hẹp, những góc bàn cứ chực choáng chỗ lẫn nhau, khép nép lắm bạn mới ngồi lại được vị trí cũ - trong góc. Góc có hẹp hơn xưa? Nơi này khi xưa, có lần bạn thả hết những cảm xúc một thời sôi nổi, bạn thật như chưa từng có nhu cầu tâm sự đến thế. Bạn đã nói như không cần người đối diện phải nghe. Bạn cứ cho đi như không cần người ấy đón nhận. Cuối cùng tay trắng, bạn thu lại cho riêng mình.
Bạn cũng đã từng tự tin vào khả năng của mình, tự tin lắm lắm. Mãi cho đến những lần quen với quán, bạn vẫn cứ tin cái gì là thật thì chắc chắn được cảm nhận và đáp trả.
Bạn c
ũng nhớ có người ngồi nơi góc quán ấy, khung cửa sổ ấy, nói với bạn: đời không suông như thế. Bạn đã cười và để rồi xem …

Image


Đ
ể rồi xem .. Bây giờ thì bạn đã đời nhiều hơn thế. Bây giờ bạn biết dù có là bức tranh thì bạn cố lòng vẫn không thấy nó suông.

Yaourt vẫn ngon, nhạc vẫn hay - đặc sản của quán mà. Mà bạn nghe ủ dột, ghê lắm vì bạn sợ cảm giác này, bạn vồn vã 1 tin nhắn, cuộc hẹn nên bắt đầu, bạn tránh cho mình ở 1 trạng thái rơi - không - dừng chẳng đáng.

Rồi bạn về. Nhủ thầm nhạt thết !

Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2007

Ngố




"Mùa hè đã qua rồi, bao nhiêu mùa hè đã đi qua ở đây. Em vẫn dửng dưng vì đã không còn những chiều tan học nghe tiếng chân anh theo em ngập ngừng cùng những cánh phượng rơi trên đường về. Có những buổi chiều công viên vắng lặng, em đi giữa hai hàng cây, mặc cho lá rơi trên tóc, trên vai, lòng rưng rưng nhớ hai hàng lá me xanh. Ôi tại sao có những điều tầm thường, ta tưởng là tầm thường lại có thể làm cho lòng ta quay quắt đến thế. Lời anh nói chỉ làm đau đớn em thêm bởi trái tim em chưa hề già theo năm tháng nên lòng yêu còn nguyên vẹn đó. Vết thương trên da thịt dù lành, cũng còn để lại dấu vết thì vết thương trong tim em làm sao hàn gắn. Thế nên, anh yêu dấu ơi, gặp lại nhau không? Điều đó có cần thiết không, hỡi anh?"

Ngố là khi tự nhiên nghe lại đoạn đọc này của Khánh Ly, mình lại ngồi thẫn ra đến nhiều phút, dù cảm xúc chẳng liên quan gì cả.

Ngố còn là khi, sau nhiều phút thẫn thờ như thế thì tự nhiên muốn nghe Tuấn Ngọc hát câu này quá đỗi : " Hãy cất tiếng ca cho đời thêm buồn, hãy cất tiếng ca cho lòng thôi khô héo". Xong ngồi nghĩ, cất này là cất giọng hay cất bỏ đi. Nghe bao nhiêu năm trời chưa có khi nào ngồi nghĩ đến cái từ "cất" mà xem ra từ "cất" nào cũng có nghĩa, cũng hay cả. Ngố không?

Còn là khi mình mở sẵn một ổ cửa Word, tay thì sẵn sàng nhấn nhá từng ô phím mà sau đó ngồi nhìn màn hình và chẳng biết mình đang muốn gõ cái gì vào đấy.


như ngòi bút đuổi theo bóng nó
chạy tung tăng như con chó trên đồng
như mái nhà, lá cây, vỉa hè, panô, biển báo, xe tải, áo mưa, tóc trần, con chim bay xao xác, những trang sách bỏ quên ngoài ban công...
mưa là vô số ngón tay lướt, bấm, gõ trên chúng
biến tấu những nốt, hợp âm thành một biển nhạc
hãy nhìn người đọc - người đang ngắm nghe mưa - kia
người công chức đó thực sự là một nghệ sỹ
bởi cũng như cơn mưa say sưa chơi đơn độc
giữa muôn người mong ngóng ngớt mưa
cô buông cho tâm hồn khô héo của mình
bơi

(ngòi bút tung tăng | nguyễn thế hoàng linh)


Thứ Năm, 31 tháng 5, 2007

nếu Em vẫn - là - giấc mơ




Gặp lại … dù chỉ là trong tâm
Gặp lại … kể cho nhau nghe những giấc mơ có thật.


[-[- Nếu thật là giấc mơ và anh sẽ kể cho em nghe .. và nếu em tin … thì đó là thật -]-]

Câu chuyện của anh cùng tình yêu nồng nàn trong tim mà chỉ cần anh biết em vẫn đang tồn tại đâu đó trong cuộc đời này. Anh sẽ an lòng mà nuôi nấng nâng niu tình yêu đó.
Câu chuyện về anh cùng nỗi nhớ mong tha thiết yêu em mà chẳng mong gặp gỡ, vì gặp gỡ biết đâu lại mang đến bất hạnh không mong muốn cho em trong đời sống.

Và anh mãi mãi chỉ có em … dù em chỉ là một giấc mơ


[-[- Nếu thật là giấc mơ và em sẽ kể cho anh nghe .. và nếu anh tin … thì đó là thật -]-]

Câu chuyện của em với những mơ hồ hoài nghi về một người đàn ông quan trọng của cuộc đời mình mà em mong muốn gặp gỡ dù quá nhiều ngăn cản.

Câu chuyện về em cùng một tình yêu dường như là của mình mà chẳng thể nào biết được nhưng tha thiết đến nỗi em có thể mất cả chính mình, mất cả những gì em đã cố công tạo dựng.
Là những gì của hiện tại mà không phải chỉ là giấc mơ anh những mong kể cho em nghe. Là đơn giản một điều, dù là mơ hay thật, em vẫn yêu anh.

Cũng hẳn nhiên một điều, dù em tin giấc mơ kia hay không, tình yêu nơi anh vẫn đấy, vẫn dành cho em, và chỉ riêng cho em.

[-[- Và nếu anh hay em tin … một giấc mơ … thì tình yêu là vĩnh cửu -]-]

Có gặp lại nhau được không ?


khúc | tháng 6




Bất giác thôi, anh chợt nhớ, lại thêm một mùa tháng 6 đang ùa về.
Tháng 6, mưa, mưa và mưa…

Nụ cười vô tình đậu trên môi, anh khe khẽ thì trời không mưa anh cũng cố lạy trời mưa.

Nhiều người nhắc mưa khi nghĩ về anh, điều này có làm anh vui. Có mấy khi tháng 6 trời giăng mưa khắp lối thế này. Thì anh giấu chi nhiều cảm xúc cho riêng mình nữa.

Giá trời đừng mưa. Em nhỉ !

Chẳng buồn, chẳng vui, một ngày anh tự thấy bản thân mình chẳng còn nhiều cảm xúc cho những chiều giăng trắng màn mưa. Anh nhìn và thấy mình vô cảm. Một lần, lại một lần, đi qua rồi nhìn lại, những mùa mưa … cứ nhàn nhạt trôi, nhiều khi anh thấy như mình đang thả trôi cảm xúc của chính mình đi vậy. Cảm giác tiếc nuối thì dâng mà tay thì thỏng . Có một xôn xao chợt đến, nhưng không đủ mạnh để anh cố níu vào trượt ngã, tình cũng theo đó mà trượt dài.

Có khi anh nhớ về cụm từ “Đi Qua Ngày Mưa”. Biết có thật đi qua chưa, mà sao đôi khi anh lại nghe được 1 tin nhắn sáng sớm thật buồn. Những khắc khoải đầu ngày làm nao lòng lắm! Nó tạo cho anh cảm giác tiếc rẻ nhiều hơn! Em có biết đã hết rồi .. hết thật rồi đấy … nắng dần chạy về đôi hàng lá thấp, và ngày mưa cũng hững hờ đi qua. Từ lâu rồi, cụm từ này trong anh đã không còn là 1 ám ảnh.

Hôm rồi, cơn mưa chiều tự nhiên lắm ùa về làm anh thổn thức nhiều khắc. Buồn cười anh tự hỏi biết có ai đang nhìn mưa mà nghĩ đến mình? Hay họ cũng chai sạn đi rồi, quên đi luôn rồi. Nếu thật có, chắc cũng làm anh vui một khắc. Mà như thế để làm gì, khi mà ngay cả trong anh, những gì ấp ủ cũng đã phai nhạt. Chiều đó, anh lại cùng mưa đi thêm 1 quãng trong đời …

Nhưng, có thể em chẳng biết anh đang rất nhàn hạ với cảm xúc hiện tại, những lần nhìn lại anh lại thấy mình đời hơn một chút, và buông xuôi thêm 1 ít. Nhiều lần rồi cũng thành quen, nên anh thích lắm câu ca thôi ta giấu cho riêng ta biết, cũng một cách để tự an riêng mình.

Mà em biết không, tháng 6 này khác lắm. Có khi lại là một màn mưa xanh màu đấy! Anh biết đôi cặp yêu nhau đang xôn xao đón chờ ngày gặp gỡ, anh cũng lấy đó làm niềm vui lây. Hiếm hoi lắm mới có được những xôn xao như thế.

Còn em? Em có xôn xao cho mùa tháng 6 này không?

Còn anh? Có chú chim sẻ nào nơi hiên nhà bay mất cho anh ngẩn ngơ nhìn không?