Tự nhiên hôm nay muốn viết Blog. Muốn thiệt muốn.
Mà ... đầu óc trống rỗng. Chẳng biết viết về cái gì, cho ai và để làm gì.
Mà ... muốn viết ... tự nhiên nó thế ...
Nên ... viết
Ngồi nghĩ ... hay là mình viết về chuyện ôm cây cho meg đọc, thì thấy meg đã hiểu rõ tấm ảnh ấy rồi, nên không thèm viết nữa.
Cái nghĩ ... hay là mình viết tự truyện Nhiêu Huy - Yêu và Ghét, nhưng mà LS Trần Trừng Trị chưa chịu nhận lời chấp bút ... nên tạm dừng
Rồi nghĩ ... hay mình tiếp tục ủng hộ và đồng cảm cùng Lê Vân - Yêu và Sống như dự định ban đầu lúc gập cuốn sách lại, nhưng lỡ phát biểu mạnh miệng ở blog trước là cuốn tự truyện này chẳng đáng gì phải bàn nhiều như thế, mà mình không thể đi ngược với những gì mình nói nên dẹp luôn
Và nghĩ ... vậy thôi khỏi viết
Mà ... muốn viết.
Thôi thì kể những sự kiện ( sự kiện không mang nghĩa biến cố hay sự cố ) đã trãi qua trong toàn ngày hôm nay vậy
7h sáng : gặp 2 em gái hơi xinh, năng động và cực kỳ stylist. Vì sao mình dùng từ stylish ? Là vì dạo này mình hơi nhiễm Dế của Thu Minh. Là vì 2 em đó có style giống mình ở chỗ ngồi cafe mà lấy máy ảnh chụp hình này nọ ( mình dùng cell ). Là vì 2 em đó sau khi kêu 2 ly cafe sữa, thì gọi thêm 1 ly cafe không đá không đường. Cách gọi thức uống này làm cho bé Chi ( người bán ) thoáng chút bối rối và quá đỗi ngỡ ngàng, đến nỗi 1 trong 2 em í phải giải thích là nghĩa là cafe mà ko bỏ đá cũng chẳng bỏ đường, sau đó bé Chi quay đi và hình như có quay lại hỏi thêm chút gì nữa ấy. Rốt cuộc là ly cafe không đá không đường dùng để chia nửa bỏ vào 2 ly cafe sữa đá cho nó đậm đà hương vị cafe hơn. Biết vậy chỉ cần xin thêm chút cafe là đỡ phải giải thích cũng như đỡ gây ngỡ ngàng rồi. Nói chung nhìn 2 em ấy, trong đầu mình nghĩ ngay đến cái từ stylist. Ngồi 1 hồi thì 1 em nữa xuất hiện, ôi, em này thì quá là stylist - khỏi phải bàn cãi - nên việc 2 em kia đi chung với cái em mới này được mình dùng từ stylist là quá Đúng. Cái em mới đến có đon đả chào hỏi mình vài câu ( khách sáo và để không bị chửi bới là thấy anh nó mà ko thèm chào ) thì nhảy sang kia hí hí hố hố, bù lu bù loa, bỏ mình một mình chơ vơ ngồi đọc báo Mua Và Bán để tìm nhà thuê.
( ai muốn biết cái em rất là stylist đến sau thì nhấn : Vào Đây )
12h trưa : đi ăn. Thật hoành tráng. Anh KhiêmPQ lên chức mà đãi như vậy thì mai mốt rủi em có được lên chức sao dám nhìn mặt mọi người nữa cà. Ặc, mà cũng chẳng cần lo gì cả, chuyện đó trong mơ cũng ko dám thì lấy gì có thiệt, đến bác Mèo Mun còn phải nói mình lên chức rầm rầm liên tục mà còn chưa đãi bằng anh Khiêm. He he. Hôm nay ngồi chung với cu CuongBT, cu ChuongTV và anh (?) Lộc, chị (?) Oanh bên RnD. May mắn làm sao khi cả anh Lộc, cu Cuong, cu Chuong đều ko hảo món Ngêu, nên mặc nhiên cái món đó là của riêng mình - dù mình cũng ko hảo - Mình hảo món Cua lột hơn - nhưng cái mòn này thì đụng 2 cu kia. Nói chung là trưa nay ăn uống hoành tráng, phơi nắng cũng hoành tráng nên giờ đây cái đầu quay quay khó chịu.
( chắc là tại vậy nên mới có ham muốn viết Blog ? )
5h chiều : bà Hạnh Loan - thành viên 12T - NBK cũ - nhảy vào chat sau bao năm trời chẳng thèm quan tâm đến nhau. Mình biết chắc là có chuyện chứ đâu có khi không tự nhiên hào hứng với mình thế này. Thì ra là có chuyện thật. Năm nay, đến khoa tụi mình làm hội thao cho trường, ông góp sức làm với tụi 12H nha. Chài, thật là không liên quan, tự nhiên bắt tui làm việc chung với lớp khác còn mấy ông mấy bà 12T đâu hết ??? Nhưng cái đó cũng không quan trọng lắm, mình cũng rất là nhiệt tình lẫn sốt sắng hỏi thế làm gì ? Bà Loan ( giải thích thêm cách gọi xưa cũ từ những ngày còn thơ ) bà phán 1 câu xanh rờn : Đóng Tiền. Té ghế, thông báo với bà, tui té. Chài ai, bà biết tui nghèo rớt mồng tơi ko? Bà hỏi lại 1 câu xanh rờn ko kém : nhacSO mà nghèo à ? Ha ha, cái này nếu hỏi Mèo Mun, cu Chuong, cu Cuong thì chắc rõ hơn ai hết. Thế là, từ chối, khẳng khái từ chối 1 cách quyết liệt. Nghĩ tui tệ sao cũng được. Cuối cùng, bà thương mình bắt mình góp vui văn nghệ. He he, cái này cũng chỉ biết cười trừ, không nhẽ nói là người nổi tiếng đâu phải muốn phục vụ lúc nào cũng được. Hia hia. Nói chung mình cũng nhận lời tuyên truyền cho cái Hội Thao này nếu (cái từ nếu này quan trọng lắm đây ) có gặp ai đó.
Cập nhật tức thời : Mèo Ngố nhảy vào chat hỏi lia lịa về thông tin Mèo Mun phải đi truyền nước biển. Mình đã kịp thời trấn an Mèo Ngố, không sao , hồi trưa này còn cùng đi lấy HĐ cho Cty, trước đó còn hí hố ăn tiệc cùng mấy em Tiếp Tân ở 68 Võ Văn Tần thì cần gì phải truyền nước biển chứ.
Hết chuyện !
Viết gì nữa đây ?
7h tối nay : chắc mò lên Dạ Nguyệt nghe Rock. He he, Có ai tham gia cùng ? ( Quán ko dành cho nữ giới - không thể giải thích - chỉ đặt chân đến mới biết được )
Hết biết viết gì thiệt rồi
( mà cùng dài dòng quá rồi he he - up lên xong rồi chuẩn bị out về vậy . Mọi ngừơi nhận xét xem blog này thế nào ? - có là 1 sự bức phá ngoạn mục trong blog Đỉnh Yên ko? Có khi sắp đến Đỉnh cũng ko chừng, vì hôm trước Bác sĩ căn dặn coi chừng Con bị Thần Kinh. Ac ac. )
Sao vậy ta?
17 nhận xét:
Chỉ có người kiên nhẫn như So mới ngồi qua hết ngày bình thường này của Y. Trăng sao gì về mà ngủ đi. Nhớ đóng tiền cho H.L. So sẽ tham dự để rinh giải nhất cầu lông vịt về rồi mình đi nhậu.
Ha ha, thật là hoang đường . Sô nhấm sức mình còn dẻo dai để đánh với em Giang hừng hức khí thế ko cái đã. :P
1. Em vẫn thích nghe anh kể hơn là để em tự tưởng tượng tự hiểu tự suy diễn.
2. Hôm nào dẫn em đi Dạ Nguyệt nhe!
Ừ, chẳng qua chỉ là viết một cái blog không bình thường vào một ngày bình thường thôi...
@ Meg : Dạ Nguyệt - chống chỉ định Phái Nữ - em à
@ Sky : nhưng không bình thường thế này lại thoải mái !
Dinh Yen thanh Dinh Gio' Hu' ddi. Co' hu' thi moi buc pha'.
Ờ, thoải mái thế này cũng tốt, mà sao gọi nó là ko bình thường...Hay bình thường ko thích, lại thích ko bình thường, hay là cứ muốn trở thành ko bình thường để nhìn những cái bình thường nó trở thành ko bình thường.
Mà tóm lại, cái gì là bình thường cơ?
cam on anh da blog chuc mung sinh nhat daddy cua em ;)) hehe
@Cún : túm lại là bất thường trong cái bình thường hay bình thường khi đã bất thừơng cũng chẳng sao miễn là thoải mái ! Vậy đi hé, nhức đầu quá !
@ Hiền : Vậy à,vậy chúc mừng Daddy của em lần nữa nhé !
Em muốn yên ổn mà chị Giùa bắt em hú hú - là sao đây ? híc, hú thì sao mà yên được !
Vậy em sẽ cải trang hỉ?
Thôi ko cần luôn. Meg đi chung với anh được đặc cách. Chỉ sợ Meg vào rồi cái đòi đi về. he he
Vậy hôm nào đi nhe! Hihi
Meg ráng chờ đi nha ! ha ha
Nghe noi có người định tung tăng Đà Lạt một mình !
Thê thảm lắm à !
Vào blog cái em gì đó, chán chết, không có gì chơi
Anh dắt Meg theo người ta sẽ tưởng 2 cha con
Chơi gì mà chơi ở blog nào>? Anh ko hiểu à?
Meg có muốn đi với tư cách như thế ko? Hia hia
Ôi hiểu rồi Cái em stylist chứ gì?
ha ha
để bảo nó, nó sẽ trừng trị em Phôi dám chê blog nó
H a h a
Đăng nhận xét