Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 24 tháng 4, 2007

Lẫn




Anh xoay người. Anh thấy em đang bước ra nơi cửa.


- Tối qua, em đi ra quán à?

Câu hỏi nhỏ, anh không nghĩ làm em lúng túng.
Em không cần viện giải với muôn ngàn lý do.
Nếu em biết, chúng không cần thiết.

Cái gục đầu xuống bàn ám ảnh.
Đôi mắt buồn, dáng đi vội, nhanh chóng thoát khỏi chốn đông người, cũng vội.

Buổi café thường lệ đẫm đắng trên môi.

Anh - nghẹn.



Lẽ ra anh đã nên đuổi theo em.
Lẽ ra anh đã nên chung bước.
Lẽ ra anh đã không nên quá gần.
Lẽ ra em nên hiểu.

Hiểu là …
Đó thật sự không phải là - Tình Yêu.


Và hiểu là ...
Sẽ
Có một ngày
Em rồi không yêu anh
Em sẽ thay bằng màu áo khác
Em sẽ cười
Với một thứ ánh sáng khác
Của một nụ hôn khác …

Những buồn vui ấy - anh không có bao giờ

9 nhận xét:

Giu`a nói...

kho' hieu qua' ! Cafe luc nao ko ddang.

Dill nói...

Trăm năm,
muối vẫn mặn, gừng vẫn cay
Chỉ có tình người mau nhạt.

Chyn xù xỳ nói...

chẳng bít nói jì hơn...

Sorento Nguyen nói...

Nay ... nghe như là ... Xưa ...

...:x:Koi`:x:... nói...

Lời nhẹ ...
Lòng nặng....không có nỗi niềm nhưng nhiều trăn trở ...

REMINISCENT SKY nói...

‘Em sẽ cười
Với một thứ ánh sáng khác
Của một nụ hôn khác …’
Tức là có một nụ hôn cũ. Hôn bằng môi đắng cà phê của một niềm vui không nên có.
Thế nên bây giờ, nỗi buồn cũng không nên có...
Chỉ là một chút lẩn thẩn, Mèo XL nhỉ? :P

Đỉnh Yên nói...

@ Chị Rùa: ... đôi khi cafe lại ngọt ngào đấy ...

hi' nói...

le~ ra tinh iu khong nen nhu the; ..

Đỉnh Yên nói...

Vì đây không phải tình iu - Hí à