Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 16 tháng 6, 2008

Ngày qua không gió, chỉ có mình thét gào

Photobucket

Theo NS Phạm Duy thì những lúc thế này nên tự hỏi "Bao giờ biết tương tư?".

Thì tôi đã cho mình dễ dàng một chút, cảm xúc cứ thế buông tuột. Chẳng ngại, chẳng giữ, chẳng giấu... để sau rồi giật mình, sao mình lại như thế? Người đón nhận chắc bất ngờ, hoặc có thể nghĩ sao về tôi. Mà cũng chẳng sao, đó là thật. Xin hiểu dùm tôi, đó là thật.

Sáng - vẩn vơ, không thể làm việc vì bận ... chat

Như sáng chủ nhật qua vậy - mở ngoặc nói thêm, ngày qua là ngày điên đảo về tinh thần, ngày nghỉ mà chẳng được nghỉ, cứ nháo nhào - tự nhiên thôi, những lời nói, những dòng chữ... lại ngờ nghệch với chính mình. Nên hát cho buổi sáng:

Ôi biết đem tin nay / vắng như lòng giấy / tình yêu lấp đầy / Rồi biết quên câu cười / biết cho đôi dòng lệ rơi.

Trưa trời nắng thiêu cháy da

Băng từ quận 3 qua tuốt Tân Bình (kề Tân Phú) để phải đứng làm bếp, ăn 2 cái cánh gà, 1 cái đùi, 1 chén lẩu cá, 2 cây kem hương dâu và sôcôla, vài trái chôm chôm, 2 tách nước cam vắt, 1 trứng hột vịt lộn xào me trong vòng 1h đồng hồ rồi hộc tốc chạy đi gặp nhân vật - 1 con người của đời sống bình thường tại một nơi sầm uất, bình dân - An Đông Plaza.

Buổi chiều - rộn rã vì công việc...

Tôi thấy chị rút ra 1 tờ giấy nhàu, gấp 4 cẩn thận. Chị cầm sẵn trong tay, lâu lâu lại hé mở, nhìn vào đó. Câu chuyện diễn tiến được hơn nửa, chị thiệt thà: chị chuẩn bị sẵn mấy ý cần nói, tự nhiên gặp em quên hết. Thôi để chị mở ra chị nói cho nhanh, kẻo mất thời gian chị em mình. Tôi cười. Giá mà chị biết tôi cảm thấy được tôn trọng biết chừng nào.

Cuộc gặp với chị khiến tôi cảm thấy giá như được đổi mảng công tác. Đúng hơn tôi ngán ngẩm những em chưng dài, những cô cậu nghệ sĩ miệng cười, bụng nghĩ gì trời biết quá rồi.

Buổi chiều gần tối - nể mình biết mấy cho vừa ?

Trong vòng 2 giờ đồng hồ, xoay vòng với 4 nhân vật, vừa vui vừa buồn, vừa hớn hở vừa uất hận. Ôi, mình nể mình đến kinh ngạc. Hoàn thành rốt ráo, hoàn thành trọn vẹn. Mới nhớ, từ sáng đến tối ra đường chưa.... được thơm tho. Buộc lòng phi về nhà lẹ để được.... tắm.

Một ngày chủ nhật - biết tương tư? Hic.

7 nhận xét:

¤ Robbey ¤ nói...

Ôi, 1 ngày như thế mà vẫn tương tư đc là 1 dấu hiệu đáng mừng đấy chứ ạ. :P

Meg nói...

Cái kết của entry này rất chi là đột ngột.

Đỉnh Yên nói...

@ Meg: anh đã báo trước rùi đấy thôi !

Hình như là... Tôi nói...

Mình cảm phục bạn khi đọc đến cái "Trưa trời nắng thiêu cháy da" kia. hihi...

Đỉnh Yên nói...

@HNLT: hehe. Tui lại thấy bạn đang ghen tị...
@Sky: hơi hơi

Đỉnh Yên nói...

@HNLT: hehe. Tui lại thấy bạn đang ghen tị...
@Sky: hơi hơi

REMINISCENT SKY nói...

Tắm xong có xức lotion không?