Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2008

Xui

Sinh nhật Tú mà xui kinh. Đến độ, phải ghi lại để nhớ ngày này.

Bắt đầu vào khoảng 8h30 sáng tại 68 VVT. Bước thấp bước cao, bước 1 lúc 2 bậc cầu thang trước. Ngồi chỏng chơ, có điều chưa đến nỗi phải lăn. Mấy đứa bảo vệ tròn xoe mắt ngạc nhiên, mắc mớ chi mà thằng Huy tự nhiên ngồi thụp xuống, chồm hổm trên cả 2 chân đàng hoàng.

Lần té thứ 2 trong ngày trước quán Đo Đo sau khi đã dùng bữa trưa cùng em Meg. Lần này có ngồi bệt, có trượt chân nhưng vì cái bậc thấp cũng như nhiều xe máy đậu ở đó nên lấy thăng bằng nhanh và đi đứng bình thường.

Mà làm như cái gì cũng phải tới 3 mới đủ bộ. Nhưng kể theo trình tự thời gian thì có cái xui khác xảy ra trước cái té thứ 3.

4h chiều. Sắp xếp đồ đạc tìm lên nhà nữ văn sỹ Hải Miên xin chữ ký. Giữa đường trời thương, trời cho mưa ầm ầm. Mưa mỗi lúc mỗi lớn, mỗi lúc một trắng xoá. Đã đến đường Đinh Tiên Hoàng, nghĩa là gần nửa đoạn đường nhưng phải quay về vì khó lòng mà dứt mưa được.

Về nhà, quyết định siêng năng,lôi cả đống đồ... lót (tất tần tật những gì gọi là đồ lót) ra giặt. Mưa lớn đã đành, nước không dâng lên trong nhà nhưng xà phòng khi rơi vãi ra ngoài nền nhà dính nước thì nguy hiểm hơn các bậc thang. Thế là te sắc. Cái té lần thứ 3 trong ngày. Có điều, lần té này ở trong nhà nên không ngượng, mà chỉ thấy một trời căm phẫn.

Tuy thế, vẫn phải giặt đồ. Đang thực hiện công việc nặng nhọc này thì hết mưa. Nhủ lòng, giặt xong sẽ tiếp tục hành trình xin chữ ký nữ văn sỹ. Biết là trời mưa nên vẽ sẵn 1 đường đi tắt trong đầu cho nhanh và tránh kẹt xe. Nhưng, ngay trước thời điểm khởi hành mới chịu mở cái túi xách ra thì hỡi ôi, tập hồ sơ biến đâu mất rồi. Nghĩa là nó đang yên vị ở công ty. Cũng nghĩa là phải chạy 1 vòng từ nhà đến công ty rồi vòng qua nhà nữ văn sỹ xa tít. Nghĩ thôi đã ớn lạnh. Cái đoạn này vẫn chưa hết. Bởi vì sau khi chạy ra tới đầu hẻm, cảm giác mát mẻ, phơi phới lâu rồi không có ùa về. Đến khi nhận ra tóc đang tha hồ tung tẩy với gió thì mới biết bỏ quên cái mũ bảo hiểm ở nhà. Quay xe về lấy nón.

Đường đi lên nhà nữ văn sỹ xa càng thêm xa nhờ cái bực bội và khó chịu với chính bản thân mình đang rần rần. Gần điểm đến lại bị kẹt xe kinh khủng ở 1 ngã tư. Gặp nữ văn sỹ vui không được lâu, thì trên đường về trời thương mình đang nóng, rót cho vài giọt mưa nặng hạt. Thế là lại dừng xe, lấy áo mưa mặc vào. Chạy không đầy 5 phút, trời tạnh. Nhưng đường đông đúc, nước lém tém chân nên ngại dừng lại, cứ thế chạy về nhà cho kịp giờ ăn SN Tú, dù rất nực nội. (áo mưa em 8 tặng hơi bị xịn và dày).

Thế mới biết, xin được chữ ký người yêu quý không dễ dàng chút nào. Thấy cảm thông cho mấy crấy zì phang hơn.

....

Updating

Đã 1 giờ đồng hồ trôi qua với cua luộc, tôm nướng, cháo gà ngon nhất ở thành phố này (bé Châu - em Tú đảm trách), mọi phiền muộn đã tan vào trong mưa. Cảm giác bây giờ là khó thở vì no, nên entry than vãn dừng lại đây.

Ha ha.

Thanks chị CGDL vì tấm ảnh khai thác được góc không xấu của em:

Photobucket

Phải cười hớn hở thôi, phải biết dù qua bao nhiêu đắng cay vẫn cười vì đời còn mùa hạ tươi vui mà lòng còn nhiều điều muốn nói...

8 nhận xét:

Meg nói...

Hic. Sao tấm hình xinh đẹp lại biến thành "Đỉnh Yên 98-03" thế này?

Thu Hà nói...

Entry dễ thương, kích thích trí tưởng tượng...

¤ Robbey ¤ nói...

Comment của chị Meg hay quá =]

Đỉnh Yên nói...

@Meg: chiêu này mới học, áp dụng ngay. Hihi.
@Lưu Hà: em thì bao giờ chả thích tưởng tượng anh trong những hoàn cảnh khốn cùng nhở?

Vịt Bụp ® nói...

ai cũng có những ngày như thía... hihi, hôm nào cà phê hử anh!

Cô gái Đồ Long nói...

chuẩn bị làm album cạnh tranh Hà Trần - Thanh Lam ;-)

Đỉnh Yên nói...

Hihi. Photographer: CGDL há chị.

GIÀYĐỎ nói...

em em, làm sao làm được cái hình mà có dấu vết lốp xe như cái hình của em?