
Đầu tiên : Hoàn tòan về Nhung
Nhớ đến lần tôi xem xong liveshow Bống ở Bình Quới, cảm xúc căng đầy đến độ tôi cứ lòng vòng sài gòn về khuya mà lẩm nhẩm trong đầu nhật nguyệt í a trên cao ...
Sáng hôm sau, tôi chuẩn bị cho mình như có một cuộc hẹn quan trọng vậy, thật ra là ghé hàng Net gần nhất, type ngay cái cảm xúc của mình vào mail theo đơn đặt hàng của Ku Hảo. Viết xong hình như vẫn chưa thỏa, liền lên Forum viết thêm vài dòng. Tất cả đều khen, tất cả đều là ưu ái.
Mặc định trong em, trong bạn, trong nhiều người từ lâu vẫn là : Nhung của mày, Nhung của em, Nhung của anh, Nhung của Huy ... Của gì cũng được, cũng làm mình vui cả. Cách gọi ấy nghe như đã thân thiết từ muôn kiếp nào.
Mà cũng là thân thiết đấy chứ ... Tôi vẫn nhớ như in cái lần ở Kinh Tế, cái nắm tay xuống cầu thang, vừa đi vừa trò chuyện, cũng chỉ là những câu chuyện đùa cho qua nhưng hồi ấy trẻ ... Nhớ đến cái chủ động cười sao nghe rưng rưng lạ .......
Nhớ cả quãng thời gian thất vọng với Nhung ...khi nhận ra mình trẻ. Cũng là trẻ. Có phải vì trẻ nên nhầm lẫn nhiều thứ ! Thời gian đó qua đi, không biết có lớn hơn với đời hay không nhưng chắc chắn trong sự ưu ái này, trong sự khen tặng này, mình có nghĩ mình lớn.
Và quyết định đúng đắn vẫn là câu nói của một giảng viên : Huyền Thoại càng xa càng lung linh.
Cho nên giữ lại cái lung linh cho bản thân mình, để được yêu, được vui, được thỏa thích trong sự ngưỡng mộ này.
Ku Hảo, Mr Cún ...bảo tường thuật lại đêm Mai Vàng cho nghe. Mình cũng chẳng biết tường thuật thế nào.
Thì hôm đó Nhung của chúng ta vận 2 bộ đồ, 1 để lên trao giải cho nhà thiết kế Võ Việt Chung, vì là trao giải về thời trang nên cái bộ đồ ấy cũng rất thời trang với tóc bới cao và phát biểu hơi dài về thời trang. Biết chắc sẽ có nhiều người lại ngán ngẫm lời nói nhiều, nhưng không phải bênh vực, thử nghe đi rồi sẽ thấy đó là những lời tôn vinh người được nhận giải. Như vậy, Nhung đã hoàn thành vai trò của 1 người trao giải, mà không phải bất cứ ai cũng có thể làm tròn khi được mời. Đọc đến đây chắc cũng sẽ có người chặc lưỡi "Nhung mà" . Ừ thì Nhung mà, Nhung của sự tinh tế, khôn ngoan, biết cách thể hiện nền văn hóa trong con người mình. Với tôi, đó là một điều hay.
Thì hôm đó - như đã được dự báo trước - Nhung sẽ nhảy cùng nhóm múa, sẽ remix Vẫn Hát Lời Tình Yêu. Có người cho là không đẳng cấp, có người cho là không chấp nhận được. Còn tôi, vẫn chấp nhận và vẫn đẳng cấp như thường. Không hiểu sao, tôi vẫn rất thích thấy Nhung tươi tắn và đổi mới như thế. Tôi nhớ đến lần Một Ngày Mới phát hành, Nhung đã từng nhảy cùng nhóm múa với Nắng Về Theo Anh. Tôi đã thích. Tôi đã mặc những lời khen chê. Tôi tự thích với sự thỏa mãn khi được tận hưởng những gì mình yêu mến, mình khâm phục. Lần này - không phải là trường hợp ngoại lệ. Tôi vẫn cho là - để làm được như vậy không phải chuyện đơn giản. Cho nên mới có chuyện tôi lắc lư theo Nhung, tôi vỗ tay mạnh nhất ( tự phong ) và hú hú suốt tiết mục. Nhìn lại cũng hơi lạc lõng, nhưng thôi kệ - vì Nhung mà ...
Vì mỗi lần xuất hiện - Nhung không cũ ...và càng không làm thất vọng những người yêu mến Nhung. Như tôi, như Ku Hảo, như Cún ... Chắc chắn thế !
Blog này là viết lên nhân việc Nhung đạt giải Sự Nghiệp Tỏa Sáng của Ngôi Sao Bạch Kim. Cùng với một số lời yêu mến của bạn bè âm thầm khuyến khích và động viên của: Hảo, Cún, Sâm Cầm, ... Chia sẽ với mọi người niềm yêu mến này.
Friday January 26, 2007 - 01:38pm (ICT)