"Trái tim em có ước mơ.
Em vẫn nghĩ rằng lấy chồng phải lấy người như anh.
Đêm đêm ngước nhìn trăng, mơ có anh bên cạnh.
Hoa trên mặt đất nở vì ai, uyên ương dưới nước thành đôi vì ai.
Thả chiếc khăn tay theo gió bay đến bên anh.”
Em vẫn nghĩ rằng lấy chồng phải lấy người như anh.
Đêm đêm ngước nhìn trăng, mơ có anh bên cạnh.
Hoa trên mặt đất nở vì ai, uyên ương dưới nước thành đôi vì ai.
Thả chiếc khăn tay theo gió bay đến bên anh.”
Tôi tìm đọc "Phải lấy người như anh" - không hề biết Thu Trang này là tác giả của cuốn Cocktail Tình Yêu mà mình đã cầm lên bỏ xuống hết 3 lần rồi quyết định chọn " Mười lẻ một đêm - Hồ Anh Thái" - nguyên nhân từ lời nhận xét "rất hay" của 1 thằng em. Tôi mua nó cùng 1 quyển sách khác mà tôi biết chắc quyển đó sẽ rất hay. Khi về, tôi đã ngấu nghiến quyển sách hay đó trong vòng 1 ngày, là hết. Khi không còn gì để gối đầu nằm, tôi moi "Phải lấy người như anh" ra đọc.
Nói thêm 1 chút về lý do tại sao mua "Phải lấy người như anh" mà không là "Cocktail tình yêu". Là một buổi sáng đẹp trời nắng gắt (ặc), tôi có dịp café đối ẩm cào cấu cùng em Sky và "chị" Nhóc. Nói qua nói lại một hồi, tôi nghe loáng thoáng cái tên Thu Trang, mới biết là họ quen nhau. Sau đó, tôi mò vào blog của "chị" Nhóc thì thấy có nguyên 1 cái blog với 1 tấm ảnh đề dòng chữ "Phải Lấy Người Như Anh" ở trên tường nhà ( hình như cũng dọn khỏi nhà này rồi "chị" nhỉ?). Cái dòng chữ ấy nó cứ ám ảnh miết, rồi tò mò, rồi hơi thích thích khi thấy trên bìa sách toàn bộ những dòng chữ giới thiệu đều là lời chê bai. Thế là mua. Giải thích thêm, những dòng chữ chê bai cho tôi biết quyển sách có đề cập đến sex (hihi, ặc)
Đọc những trang đầu, tôi hơi ngán ngẩm. Nói đúng hơn, văn phong này không hợp với tôi. Đầu truyện, tôi tiếp nhận một suy nghĩ hoàn toàn mang tính cá nhân của nhân vật do tác giả dựng nên: "ngay cả thứ dễ dàng và… nhạt nhẽo nhất là một tấm chồng với một đứa con nàng cũng không có". Tôi dừng lại một chút cho câu nói có vẻ bất cần đời như thế này và buồn cười. Cho dù là thế nào, khi buông một câu nói như thế, tôi nghĩ chắc không chỉ để thỏa mãn hay chứng tỏ mình cá tính. Nhưng vì khôn khéo ở đầu sách với những dòng khẳng định về tính hư cấu, tôi tiếp tục đọc và háo hức hơn để chờ đợi những "tuyên ngôn" kế tiếp.
Tôi chưa đọc hết truyện. Thực chất là mạch truyện với những tình tiết thường nhật, ngày này nối ngày kia, chuyện này nối chuyện kia của những yêu đương ghen tuông vui buồn sóng sánh - không lôi kéo tôi khỏi cơn buồn ngủ.
Lần mua xong quyển sách đem ra cho thằng em coi những dòng chê bai trên bìa sách, nó có giới thiệu thêm cho tôi một chút về tác giả Thu Trang - 1 người trẻ đã rất nổi đình nổi đám với phong trào nhật ký online và văn chương trên mạng. Tôi thì thấy vẫn lạ lẫm, thẳng ra trước giờ mình không quen dạng này cho lắm cho đến khi cái yahoo blog góp mặt. Có lên diễn đàn thì cũng để bàn luận, tranh cãi và móc mó nhau trong những topic về nhạc. Đôi lần mình cũng có viết về những cảm xúc vui buồn và cả thất tình, nhưng không nhiều và không quen với việc nuôi dưỡng nó. Có lần, tôi tạo 1 topic rất ăn khách trên 1 diễn đàn, topic có số page cao nhất cũng như số reply và số view cao ngất ngưỡng. Nhưng như tôi vẫn luôn nói trong ấy, tôi chỉ có công mở topic, việc nuôi dưỡng nó là do mọi người cùng thực hiện, một vài người lạ vào chia sẽ riết rồi thành quen, thành những người chủ nhân thật sự của nó. Còn tôi - những lần gần đây nhất vào lại - luôn mang cảm giác của một người khách viếng thăm. Nhưng tôi vui vì thấy họ còn nuôi dưỡng, họ có chăm sóc, và đâu đó họ vẫn nhắc đến mình như 1 người thân.
Tôi đã từng cho ra đời nhiều kiểu "tuyên ngôn trên mạng". Có khi cũng cảm nhận sâu sắc (theo cá nhân tôi nghĩ), có khi lại rất đời, rất chợ búa. Nhưng chưa bao giờ tôi đem những gì mình chưa đảm bảo , chưa chắc chắn và chưa đủ nhận thức vào hành động sống của mình. Vì tôi sợ, tôi sợ nó ảnh hưởng (hiểu theo nghĩa bị vạ lây) vào những người khác, những người xung quanh tôi. Tôi không thực hiện một động tác nào nếu tôi chưa chắc rằng nó an toàn. Có thể hiểu tôi sợ mạo hiểm. Đôi khi tôi không thích phải dọn dẹp những hậu quả do mình gây ra. Điều đó thật thừa và lãng phí! Nghĩa là tránh tối đa sai phạm càng tốt.
Cũng có những cái trẻ mà người đời hãy thường gọi trẻ người non dạ, bản thân tôi gặp nhiều và có thể có cả mình trong ấy, nhưng làm sao để cái trẻ nó đừng phát tiết một cách vô tội vạ. Đôi khi có những cái trẻ làm mình ngán ngẫm. Nhiều lúc ngớ ra: ô hay mình có già hơn là bao !
Riêng với Thu Trang, nếu thật chỉ là hư cấu và nếu thật những tuyên ngôn này không thuộc về kinh nghiệm của Trang hay một người bạn nào khác, lại hoàn toàn do hư cấu thì sẽ may mắn lắm.
May vì người trẻ được thực sự trẻ
Để người trẻ còn biết sống vô tư.
(Tôi thuộc thành phần 8X già, và những ai là 8X thì trong tôi mặc định là họ trẻ)
21 nhận xét:
Hia hia
He he
Ha ha
mac du e biet la comment nay co the lam anh buon. nhung e ko the cho anh biet la e ko doc noi cuon Phai lay ng nhu anh nay...hichic
rất thích cái bài hát này
còn truyện thì
chậc!
cũng tạm được!
@Piggie mén nì: chúc mừng em, đợi anh cập nhật blog xong sẽ rõ nhe! Anh em mình trùng ý tưởng chuyện nì. Hi hi
lại sách hah :-( Đang trong tình trạng bội thực T_T
Dạo này tự dưng anh có thói quen đọc lại. Cả sách cũ lẫn mới, đọc liên tục,lia lịa mà không bị bội thực. :P
:D:D:D Phải lấy người như em:))
temmmmmmmmm
Chị Nhóc đâu, chị Nhóc đâu, vào xem Mèo XL câu view ‘lành mạnh’ này!
P.S : Entry này cố tình nhấn mạnh... Trái tim chị/em nào có ước mơ, thì nhớ phải lấy người như Mèo XL nhéeeeeeeeeee!!!!!! :P
Biết sao không, anh thích cái comment này lắm. Cảm động ^_^
Người trẻ sống vô tư là may mắn! Nếu không vô tư được thì vẫn may mắn là họ còn trẻ... Trẻ thì còn thời gian, không phải thời gian để lãng quên, mà là thời gian để học hỏi từ những-điều-không-vô-tư đó!
Xem ra em Sky đã học rất nhiều từ những điều - không - vô - tư nhỉ? Hehe ( hum nào cho anh mượn cocktail tình yêu với nhe )
Thanks for sharing
Hia hia
Thu Trang la nguoi dau tien lam va(n chuong ma.ng. Sau nay co' co^ Trang Ha.. Chi doc 1 i't cua Thu Trang, thay giong van chuong truoc thoi 1975...Ta^y Ta^y va lang ma.n. Di nhien doc 1 doan nga('n ko noi len dduoc dieu gi`.
hmmmm, lo lắng thế nào là vừa, đủ và đúng để lập ngôn ... và tuyên ngôn ! Khó khăn quá. Cái tên Blog cũng đủ "câu" rồi.
Câu sao bằng cái kiểu "từ đây tui đã có mình rồi có thêm mình nữa"
Biết sao không, em thích cái entry này lắm. Viết hay ^_^
Mỗi người 1 gu sách.
Tìm được quyển nào dễ đọc, nhẹ nhàng, không lên gân lên cốt mà tả thực cuộc sống người trẻ với giọng văn tửng tưng, nổi loạn nhất là tả rất đúng đời sống, cách cư xử của những cư dân mạng offline... là quý rồi. Hehe, haha, hia hia...
Anh đọc hết chưa?
Hết rùi hả
Nghe đồn nhìu người đọc nửa sách thì chửi, đọc hết sách lại khen
Hehe haha hia hia
Nổi loạn như Nhóc phải ko?
Sau khi đọc hết thấy cái kết cũng ok. Định viết vài dòng khen mà thấy trong cùng 1 blog thì hơi ...... kỳ. Haha, nên đợi blog sau vậy :))
Hò hò
Anh đọc hết và vẫn ... không khen, nhưng cái kết có hậu cùng những tình tiết có vẻ rất đời và rất tình như thế khiến cho nhiều người - có thể - thèm muốn 1 vòng tay ôm.
Đăng nhận xét