Thôi anh về
Để nghe chút gió quẩn quanh trong hồn. Đủ mát và nát tim anh một thời khốn khổ.
Và anh về
Phía không em đường chiều lặng ngắt. Cái lá bàng khẽ rụng nơi tay. Ước gì lá hóa mây, bay mất.
Để anh về
Con đường bụi hoen đầy trong mắt. Chút lắt nhắt trong lòng bàn tay. Buông hết.
* Cái này gọi là thơ con cóc
sáng 1/4 - hơi khùng.
sáng 1/4 - hơi khùng.
5 nhận xét:
Vậy là hóa ra đó giờ vẫn chưa ‘buông’ được à?
O Trang nên học cách comment của em Huyền nhé. :))
Haha.
Buông cái này, nắm cái khác. Keke
hic, anh ma cung lam tho nua! oach oach, te ram!
Sáng ngày cá tháng 4 mà buồn thế anh nhỉ? Chúc anh một ngày tốt lành anh nhé!
Đăng nhận xét