Sao em còn mang áo mỏng ...
Em cứ hoài mộng tưởng về những gì không thật của đời sống này, tình cảm nơi này và ... Cả những gì em gọi là yêu thương.
Anh những nói cùng em, trao cho em những nghĩ suy thật thà của mình. Tuổi đời của em, trẻ tuổi rồi trẻ lòng đã cho em những nghĩ suy thật nông, thật cạn, những nghĩ suy đưa đẩy những hành động sai lầm, ...
Giữa căn phòng trống trãi ..
Mình em
Mình anh
Bấn loạn về tình gần
Hờn ghen và hoài nghi xâm chiếm
Vô tình
Đẩy ta xa nhau ...
Sao em làm lòng ta đau ?
Khó khăn lắm, thời gian mới xoa dịu nỗi đau này. Nó thực và rát vì anh những không tin vào sự thực.
Thời gian trôi ... Cả anh lẫn em ... Cả những niềm vui mới chợt đến chợt đi, những gì chưa thấu hiểu vẫn ko giải bày, vẫn như là xa lạ khi gần nhau chưa đầy 1 chiều tay với.
Anh vẫn vui khi thấy em bảo em hạnh phúc, anh vẫn bận lòng khi nghe một lời oán trách, chê bai về em. Dù biết ... Thật sự em là như thế
Giờ thì em buồn ... Em đã đi quá xa trong cách nghĩ và cách làm của mình.
Như 1 người anh | người bạn ... Anh lại muốn trao cho em những gì thật thà nhất của mình, mà thấy dường cũng chẳng còn cần thiết.
Tuổi đời không trẻ mãi, con đường em đi còn nhiều khó khăn và hoang mang ... Mà em phải nhìn nhận chúng là những hư ảo.
Lựa chọn ... Khắc phục ... Vượt qua thế nào - là ở bản lãnh của em. Cách em sống sẽ phản ánh những hư ảo có thực trong đời sống của em.
Sáng nay, bão giăng trên đường ... Anh lại nhớ về cơn bão một đêm trời tối ... Tiếng khóc tức tưởi trong đêm, tiếng khóc thật thà nhất mà anh nhìn thấy - dù không dành cho anh - đó có phải là con người thật nhất của em mà anh từng cảm được? Nó vẫn ám ảnh, vẫn như một cái gì đó ăn sâu vào tâm khảm, khiến anh không dứt được.
Sáng nay, bão giăng trên đường ... Anh biết em vẫn còn những hư ảo chóng đến chóng tan trong đời.
Sáng nay, bão tạt ngang tay ... Anh nhớ những chiếc bánh trên mỗi chuyến xe mà có lần anh nói chắc nhớ đến anh chỉ cần nhớ đến bánh - rồi cười
Sáng nay, niềm yêu thương cũ ghé về ... Nghe lạ quá ... Xa xôi quá một quãng đời ta đã từng có trong nhau.
Dành cho em - những lời chưa bao giờ là giả.
Dành cho em - những mong muốn an lành thành thật.
Quên được không - những điều - đã bao giờ qua ?
13 nhận xét:
Làm nên nhớ : "Cơn bão nghiêng đêm, cây gãy, cành bay lá Anh nắm tay em qua đường cho khỏi ngã Cơn bão tan rồi, hàng cây xanh thắm lại Nhưng anh cũng xa rồi, cơn bão lòng em thổi mãi".
Mùa hạ còn đâu (Phú Quang) Nhung hát hay nhở?
Chưa bao giờ (Việt Anh) Phương hát hay nhở?
Mùa hạ chưa bao giờ còn đâu (chưa kịp sáng tác) Đỉnh Yên hát ko biết có hay ko nhở?
@ Sô : trong bão sáng nay cũng hay nhớ bài thơ này của Tế Hanh
@ Cún : DY hát bài nào cũng hay hết đó ! :))
nhớ được không-những điều- đã vùi sâu trong kí ức ?
Đã vùi sâu thì lại dễ nhớ hơn chứ K
Có quên - được - không - mới là vấn đề.
Sao lo*`i nghe tô.i tình thê'? có chuyê.n gì không em?
Dạ ko có gì anh à. Những niềm nỗi cũ - cứ quẩn quanh như thế
Anh có thể gỏ tiếng Việt thoải mái mà
Hỏi lại câu hỏi cũ mà Đỉnh Yên hỏi Sky nhá 'Bây giờ đã biết vì sao... vì sao chưa?'...
chưa ....... bao giờ ....... biết
:))
Hết hồn ghê, ghi vậy hèn chi cha 8 tưởng viết cho mình, mà viết cái lày cho mình thì có mà oánh ấy. :-w =)
Em - dù là mơ ban đim hay ban ngày - thì cũng đừng liên can tới anh nhé !
Thật là vọng tưởng !
Heheh, mơ hão hao mỡ tốt chứ anh. =)
Tốt cho những người thích Gym và cam-to-cam at night như em thui !
Đăng nhận xét