Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2008

Entry for October 24, 2008

Ngày mưa điên đảo

Sáng trở mình, anh nghe như có tiếng nhỏ giọt trên mái tôn sau nhà. Trời mưa rồi đây, sau thời gian khá dài nắng nóng. Anh vội tìm chiếc điện thoại nơi đầu nằm. Khổ cho nó, bao giờ cũng yên vị, thật chỉnh tề ngay ngắn trong con gấu màu vàng (em Âu tặng SN nhiều năm trước)từ đầu giấc, nhưng đến sáng ra thì khi góc này, khi góc kia. Bản thân nó và anh chẳng rõ tại sao?

Trở lại, anh tìm điện thoại. Chắc chắn là để nhắn tin rồi. Thường những lúc như vậy, anh luôn bắt đầu bằng những chữ: sớm nay trời lạnh... rồi kết thúc bằng 1 cảm giác. Gõ xong rồi. Anh xóa. Như bao lần rồi anh xóa.

Anh tin là, xóa được một lần, mình sẽ làm được thêm nhiều lần khác. Rồi sẽ bình thường.

Sáng nay. Anh tự cho phép mình lười thêm tí nữa, dẫu sao thì mọi người cũng đã bảo anh lười. Trời mưa mà. Sếp bảo, mày báo cáo kiểu gì vậy Huy. Anh trả lời, thì cũng tìm lý do cho hợp tình hợp lý chứ chị, không có đề tài vì... trời mưa dù không liên quan. Mọi người cùng cười. Anh nghĩ thầm, chắc ai cũng phải công nhận mình có duyên. (Tin nhắn cho Sếp là: Trời mưa nên em không có đề tài mới.)

Sáng nay. Anh đến cơ quan trễ lắm. Hình như là 9h, ngồi cafe đối diện cơ quan, đếm mưa rơi. Tự thấy sao đẹp quá, mỗi khi cây rưng cành, lá rung mưa, nước nhỏ giọt. Một giọt rồi nhiều giọt, thi nhau rụng, tìm về đất. Anh tìm mãi trong Ipod vẫn không có 1 bản nhạc của Bảo Phúc, Nhung hát. Hình như, có lần chọn lọc lại, anh đã xóa.

Sớm nay, trời mưa đấy, em à.

Không có nhận xét nào: